Đừng nhân danh tình cảm – một mẩu truyện về hôn nhân gia đình, tình thân với hầu hết băn khoăn vào cuộc sống thường ngày sau thời điểm cưới của cặp đôi bạn trẻ Lục Trình Vũ cùng Đồ Nhiễm. Đồ Nhiễm là trình dược viên dễ thương tốt giang, tương đối tất Do truyện ko quá sủng nên có thể nhiều bạn ko thích, nhưng vẫn có những tình tiết ngọt ngào, mình thật sự nhiệt liệt đề cử truyện này. Mình cũng ko phải thích ngay từ chương đầu tiên, mà là càng đọc càng thấm. Nội dung truyện diễn biến theo trình tự rõ ràng, đồng [PHẠM VĂN ĐỒNG - HÀ NỘI] TUYỂN DỤNG KỸ SƯ HIỆN TRƯỜNG/ GIÁM SÁT THI CÔNG MỨC LƯƠNG TỪ 11.5 TRIỆU ĐỒNGYÊU CẦU: Nam, tốt nghiệp Cao đẳng/Đại học các ngành Kỹ thuật Có khả năng đọc và triển khai bản vẽ Trung thực, thẳng thắn, nhiệt tình, tinh thần trách nhiệm và tính kỷ luật cao trong công việc- Yêu Đừng Nhân Danh Tình Yêu - (Chương 1) - Tác giả Bất Kinh Ngữ Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN. Mua sách Đừng Nhân Danh Tình Yêu trên nhanvan.vn . chất lượng cao, uy tín, giá tốt Chính hãng Giao hàng toàn quốc Chương 7: Đánh giá tính khả thi của hôn nhân. - Con người tôi, gặp chuyện gì cũng do dự không quyết, nghĩ ngợi rất nhiều, vì bản thân, cũng vì người khác, rất khó hạ quyết tâm. Cho nên đành phải nhân một phút bốc đồng, trong một thời gian ngắn thuận theo ý mình mà làm 3ag1B. [Warning] Có spoil. Trời ơi mình thật sự rất rất thích truyện này, lâu lắm rồi mới có một cuốn truyện có nội dung thực tế và khiến mình thích như vậy. Mình luôn đánh giá cao những truyện lột tả được hiện thực phũ phàng trên đời này, vì mình đã qua cái tuổi màu hồng mộng mơ rồi chính vì vậy mình mới có cảm tình với “Đừng nói với anh ấy tôi vẫn còn yêu”, hoặc “Con đường vấy máu”. Thường thì khi đọc xong một truyện mà nếu thích truyện đó quá mình sẽ có 2 hướng giải quyết vấn đề ngược nhau 1 là đọc truyện mới ngay lập tức để quên liền, cuồng quá cũng mệt 2 là ngưng đọc truyện mới một thời gian vì muốn gặm nhấm truyện kia thêm nữa, vẫn còn muốn nhớ hoài. “Đừng nhân danh tình yêu” nằm ở trường hợp thứ 2, mình chỉ muốn đọc đi đọc lại hoài, nói vậy là biết mình ưng truyện này cỡ nào rồi. Do truyện ko quá sủng nên có thể nhiều bạn ko thích, nhưng vẫn có những tình tiết ngọt ngào, mình thật sự nhiệt liệt đề cử truyện này. Mình cũng ko phải thích ngay từ chương đầu tiên, mà là càng đọc càng thấm. Nội dung truyện diễn biến theo trình tự rõ ràng, đồng thời cũng mô tả sự chuyển biến trong cảm xúc của nhân vật chính khá hợp lý. Nữ chính Đồ Nhiễm là một cô trình dược viên cá tính, ra vẻ lẳng lơ người xung quanh nhận xét vậy, kể cả nam chính = cô nàng này tính cách mạnh mẽ lắm luôn, khẩu xà tâm phật. Đồ Nhiễm ko bao giờ nói thật cho người khác biết được suy nghĩ và tình cảm thật của mình là như thế nào, cứ mở miệng ra ko khiến người khác tức chết thì cũng gây hiểu lầm, dù sau đó đau khổ buồn bã ra sao thì chỉ có mình cô biết. Cô yêu thầm gia sư dạy kèm cho mình từ năm 17 tuổi nhưng mãi ko dám thổ lộ. Về sau tình cờ gặp lại, anh trở thành một bác sĩ ngoại khoa có tiền đồ, cô lỡ làng lên giường với người ta một đêm, ễnh bụng rồi bạo gan đòi cưới luôn. Nam chính Lục Trình Vũ, cũng là người trong lòng của Đồ Nhiễm, hơn cô 3 tuổi. Đối với anh, Đồ Nhiễm chỉ là một cô nhóc phiền phức và hay khóc nhè, thế nên ngoài chuyện chịu đựng dạy dỗ cô suốt những năm tháng cuối cấp ra thì chẳng có ấn tượng nào khác với cô cả. Nhưng mà thời thế đổi thay nhiều năm sau gặp lại, cô khác xưa 180 độ, trở thành một cô nàng trình dược viên bôn ba khắp các bệnh viện bán thuốc, mặt dày nhờ vả anh giới thiệu các mối làm ăn ngon, và ko còn mít ướt nữa. Lục Trình Vũ cứ hay bảo Đồ Nhiễm là cô ngoài lạnh trong nóng, thật ra anh cũng y chang. Từ đầu truyện, người đọc chỉ biết Đồ Nhiễm có tình cảm một phía dành cho anh, dù ngoài mặt thì nói với người khác là gài bẫy có bầu để làm vợ anh vì anh giàu. Anh ko hề tỏ ra có tình ý gì hết, vì anh ko tin là mình yêu cô thật, kết hôn với cô được anh cho là chuyện xốc nổi nhất anh từng làm, mãi về sau anh càng ngày càng quan tâm, chiều chuộng tính tình nóng nảy của cô thì người đọc chỉ nghĩ là anh dần dần yêu cô, như kiểu “lửa gần rơm lâu ngày cũng bén”. Cho đến khi đọc phần ngoại truyện về anh thì mới biết anh đã rung động với cô kể từ cái đêm định mệnh đó rồi. Lục Trình Vũ ko phải là kiểu nam chính quá thâm tình, cũng ko sạch. Anh thừa nhận chuyện đêm đó xảy ra với cô là do anh có nhu cầu sinh lý, cũng ko ngại thể hiện ra mình hay phát dục tùy hứng với cô nếu lần đó cô ko mang thai thì cô và anh chắc cũng chẳng đến được với nhau, vì anh cho rằng tính cách 2 người quá trái ngược mình thì thấy giống hệt nhau. Đây là một trong những nam chính mà mình thích nhất, vì tính cách của anh rất nhất quán, từ đầu đến cuối ko hề có sự thay đổi nào quá khác biệt, ko phải kiểu yêu vào là mụ mị, hoặc sủng bất chấp, tuy thể hiện tình cảm nhưng vẫn có nét kiêu ngạo dễ thấy đặc trưng ở anh. Mình thích nam chính cao lãnh nên hơi ko quen với những kiểu nam chính lúc đầu lạnh lùng cực hạn về sau lại quay ngoắt ngọt nổi da gà . Lục Trình Vũ là một người điềm đạm, nói ít làm nhiều, yêu cũng chẳng nói, tất cả những gì anh muốn đều thể hiện qua hành động, cũng chính vì vậy mà gây ra ko ít hiểu lầm giữa anh và Đồ Nhiễm. Theo diễn biến truyện, anh càng lúc càng nhún nhường cô, quan tâm cô, nhưng anh cứ làm và làm, còn cô cứ mãi ko biết anh yêu mình, nên cô chỉ nghĩ rằng anh ko vì con thì cũng vì sợ người khác soi mói mới quan tâm cô như vậy. Lúc cô nghĩ anh còn tình cảm với tình cũ, anh tuy ko có ý gì với cô gái kia nhưng cũng im. Lúc cô gào lên mắng chửi anh, anh cũng chẳng buồn phân bua. Cô giận thì anh chỉ nói cô nghĩ nhiều rồi, đừng có tự dằn vặt mình thế nữa. Lạy anh, anh ko biết là phụ nữ yêu bằng tai à = chẳng nói một lời nào mà bảo con người ta ngoan ngoãn nghe lời, tin tưởng anh, trong khi rõ ràng ban đầu anh thể hiện anh cưới vì bất đắc dĩ, đùng một cái muốn người ta biết mình có tình cảm thì được thế quái nào . Đến cuối cùng anh đành phải viết tâm thư để giải thích, cũng ko quên nhắn nhủ cô đừng khiến anh phải viết những thứ kì cục như vậy lần thứ 2. = Đồ Nhiễm, một nữ chính ngông cuồng, nhất là ở cái miệng cái gì cũng cãi được, nhưng những chuyện cần nói ra thì chẳng bao giờ nói, chỉ thích làm nam chính bực bội là giỏi. Còn đến lúc cô nói ra rồi thì anh chàng kia ko giải thích câu nào, 2 người giống bị điên, lên giường dzui dzẻ xuống giường hết dzui. Đọc truyện có lúc mình rất nhói, nhất là đoạn cô có thai mà phải ở bên ngoài trời cả một đêm chờ anh về, nhưng ko hé răng nói với anh nửa lời, hay là lúc cô nằm rạp xuống bàn và khóc sau khi đọc được cuốn nhật ký của người yêu cũ gửi cho anh. Cô quyết đoán và tỉnh táo, cho rằng anh ko yêu mình, cô sẵn sàng dọn ra ở riêng để suy nghĩ, chấp nhận ly hôn để anh quay về với tình cũ, ko bi lụy hay van xin. Có lúc mình rất bực vì cô cứ treo 2 chữ “ly hôn” ở miệng, hở ra là đòi ly hôn, trong khi anh làm lành hết lần này đến lần khác. Về sau khi gia đình anh mắng chửi cô mình mới hiểu, anh yêu cô chỉ mình anh biết, cô ko biết, người khác càng ko, biết bao nhiêu người nhìn vào đều nghĩ cô là một đứa con gái đào mỏ, xen vào đoạn tình cảm giữa anh và người yêu cũ, cho rằng anh cưới cô vì trách nhiệm, tất nhiên cô cũng nghĩ vậy. Tự tôn của một người phụ nữ ko cho phép cô nhẫn nhịn để tiếp tục cuộc hôn nhân ko tình yêu này, đòi ly hôn cũng là điều tất nhiên. Cũng trong đoạn cô bị người nhà anh nói xấu, anh xin cô hãy đợi anh bên ngoài, sau đó ra mặt với người nhà và bảo vệ cô một cách mạnh mẽ, lúc đó ko có cô chứng kiến, lại càng thấy anh rất vì cô, mình càng thêm thích. Anh nói “Nếu mấy người đã có mặt hết ở đây, cả cô nữa, hôm nay nói cho rõ, vợ tôi là người thế nào, không giải thích, không cần thiết, tự tôi biết là được. Cho dù cô ấy có kém cỏi đến thế nào, cũng chẳng làm cách nào được, tôi vẫn cứ thấy vừa ý, tôi có mắc lừa cô ấy tôi vẫn thấy vui. Cả đời này tôi có thể không nhận họ hàng, nhưng cũng không thể để cô ấy không được vui. Lời trái tai tôi cứ nói trước, bất luận là ai, nếu còn để mẹ con cô ấy chịu ấm ức thêm một lần nữa, thì kể từ lúc ấy trở đi, coi như tôi không quen biết với người đó.” Đó, yêu người ta tới vậy mà cũng ko thèm để người ta biết luôn, tiếp tục hiểu lầm một hồi lâu nữa mới chịu bày tỏ . Thư anh viết, ngoài những vấn đề cô hỏi – anh giải thích ra thì ko có 1 chữ “yêu” nào, nhưng có đoạn này làm ai cũng hiểu rằng anh rất rất yêu cô “Kết hôn với em là chuyện xốc nổi nhất anh từng làm trong đời… Nhưng mà càng ngày anh càng cảm thấy anh là một người may mắn, hết sức may mắn. Hơn thế, anh hy vọng sự may mắn này có thể tiếp tục kéo dài.” Anh và cô, vừa lấy nhau đã phải xa nhau gần 1 năm vì anh đi học thêm ở nước ngoài, ngoài những cú điện thoại thưa thớt thì cũng chẳng có gì đặc biệt. Tình cảm của anh tuy đã chớm nở sau đêm đầu tiên với cô, nhưng chẳng nhiều, cưới nhau khi chưa tìm hiểu rõ đối phương, huống hồ vừa cưới đã phải xa, lẽ ra khi cô sảy thai anh đã có thể lấy cớ đó ly hôn với cô, nhưng chẳng hiểu vì điều gì anh vẫn lựa chọn ở bên cạnh cô, chịu đựng những lần gây gổ giữa 2 người, và càng ngày càng nhìn thấy được nhiều ưu điểm ở cô vợ của mình, tình yêu cứ thế tăng lên ko ngừng. Nhiều câu nói của Lục Trình Vũ rất hay cũng ko kém phần ẩn ý, do tác giả muốn người đọc phải tự nhận ra, đó cũng là một trong những điểm mà mình tâm đắc nhất ở truyện. Như một lần, Lục Trình Vũ tâm sự với người bạn thân Lôi Viễn “Lục Trình Vũ Nếu trong lòng cậu đã có người khác, thì đừng kết hôn với Quan Dĩnh nữa, cô ấy rất tốt, đừng để cô ấy phải lỡ dở. … Lôi Viễn Câu này, cậu nhất định phải trả lời tôi, tôi nghĩ đi nghĩ lại mãi mà vẫn không thông, ban đầu sao cậu có thể nhẫn tâm từ bỏ Lý Sơ Hạ hả? Lục Trình Vũ Tôi không muốn để người ta phải lỡ dở.” Ý tứ của anh trong câu này, ko thẳng thừng nhưng cũng rất rõ ràng, lòng anh khi đó đã có người khác nên cô người yêu cũ có níu kéo anh cũng vô dụng, mà người trong lòng anh ko ai khác chính là Đồ Nhiễm. Nói về việc tại sao anh yêu cô, mình nghĩ là có nhiều lý do, tất nhiên ko ngoại trừ nguyên nhân chủ yếu là cảm giác với nhau nữa, nhưng truyện còn nêu rất rõ một điểm, đó là sự khác biệt giữa cô và bạn gái cũ của anh, mình nghĩ điểm này đã phần nào giải thích được việc cô gái kia tuy suốt ngày đòi anh quay lại nhưng anh chỉ chọn Đồ Nhiễm. Đồ Nhiễm ngay từ đầu đã thể hiện mình là một cô gái có chính kiến, ko ỷ lại vào anh, về sau còn ko ngừng nỗ lực học hành chứng tỏ bản thân thật xứng với anh. Ở cô và anh, đã dần hình thành một sự tin tưởng vững chắc. Mình nhớ hoài, ở một chương nọ, tác giả kể về chuyện ngày xưa anh với bạn gái cũ chia tay, vì cô ta nói anh ko mang lại cảm giác an toàn cho cô ta. Cũng ở một chương khác, Lục Trình Vũ và Đồ Nhiễm cãi nhau, anh chất vấn cô rằng có phải cô đang cho là anh ko mang lại được cảm giác an toàn cho cô hay ko. Cô chỉ trả lời loại cảm giác an toàn đó ko phải là thứ người khác có thể đem lại cho mình, nếu nó có thể được cho đi và bị lấy lại, thì sao còn gọi là an toàn? Lúc này Lục Trình Vũ ngỡ ngàng, và mình thì sững người. Mình cũng từng hiểu sai định nghĩa về loại cảm giác này, cứ nghĩ rằng một người đàn ông tốt là phải mang lại cho mình cảm giác đó, nhưng khi đọc đến đây mình đã hiểu, mình cần phải tự làm chủ cuộc sống của mình hơn là trông chờ, đặt nó vào tay người khác. Mình thích tác giả ở chỗ ko đặt 2 đoạn đó gần nhau để so sánh, nhưng người đọc nếu để ý từ đầu đến cuối sẽ dễ dàng nhận ra được sự khác biệt giữa 2 cô gái mà tác giả muốn gửi gắm, và Lục Trình Vũ cũng thế. Cô bạn gái cũ 5 lần 7 lượt đòi chia tay, cuối cùng anh buông tay trong mệt mỏi. Cô vợ hiện tại nếu 5 lần hờn mát, đòi ly hôn, anh cũng 7 lượt chống đỡ cơn giận của cô lẫn cuộc hôn nhân của mình. Ko cần nói anh yêu ai hơn, nhưng tất cả điều đó thể hiện hoàn hảo một sự thật Lục Trình Vũ với Đồ Nhiễm là đúng lúc – đúng người. “Lấy ví dụ, nếu coi hôn nhân là một căn nhà, thì nó không thể chỉ có một cây cột tình cảm, xung quanh cây cột này phải có thêm rất nhiều những cây cột khác, những thứ này hợp lại với nhau, chính là những yếu tố hiện thực mà chúng ta cần suy xét. Một nền móng không vững chắc, căn nhà sẽ lung lay, thậm chí sụp đổ.” 03-04-2019 – Quinn – Qua truyện Đừng Nhân Danh Tình Yêu, tác giả Bất Kinh Ngữ muốn cho bạn đọc thấy được một góc của đời sống hôn nhân thực tại, mặt "chìm" sau cuộc sống hôn nhân thường gắn liền với tình yêu, tình yêu thiêng liêng thì hôn nhân cũng vậy. Hai Hai thứ nay tuy có liên quan mật thiết với nhau nhưng không phải lúc nào cũng đi cùng dù chưa từng buông ra lời yêu thương nhau nhưng tình cảm, lòng độ lượng luôn hiện hữu trong tim họ, chính những hoạt động, cuộc sống hàng ngày đã gắn kết họ lại gần nhau hơn... The film tells the story of love, friendship and trivia in life between Lee Hyun Ji Played by Irene, who aims to be a news anchor, and KangWoo-Ram Played by ShinSeung Ho. It’s a warm and healed film. Đừng Nhân Danh Tình Yêu Bất Kinh Ngữ Sách xuất bản 8 chương + 4 ngoại truyện ——– Mình chỉ đọc 2 truyện của Bất Kinh Ngữ, một là Đừng Nhân Danh Tình Yêu, hai là Lạc Chốn Phù Hoa, và với mình, 2 truyện này là tượng đài trong dòng ngôn tình hiện đại, đến giờ chưa có quyển nào vượt qua. Thật sự mình muốn viết review về 2 cuốn này từ rất lâu rồi, nhưng nghĩ mãi vẫn không rặn nổi chữ, mà mong ước được góp một tý quang cho 2 cuốn cứ rạo rực tha thiết. Thế nên cuối cùng quyết định theo trend, mình cũng đi edit vài bài review mà mình thấy ưng ý. ——– Review_by_A_Quất_Tiên_Cô NOTE Bài review của tác giả người Trung, mình chỉ edit lại. Nếu như đảo ngược thời gian lại mười năm trước đây, chắc chắn tôi sẽ chẳng thấy được điểm hay trong “Đừng Nhân Danh Tình Yêu”. May sao thời gian trôi qua, ngoại trừ lưu lại trên người tôi thêm bao nếp nhăn, thớ mỡ, thì còn mang lại cho tôi thêm vài ba trải nghiệm, để thấy thanh xuân trôi qua không lãng phí. Trước đây, sau khi đọc Tống Tư Tiều, Diệp Tiểu Lam, tôi cứ nghĩ tình yêu phải thật oanh liệt, cao trào, không ngược tâm ngược thân sao có thể cho thấy một tình yêu khắc cốt ghi tâm? Bây giờ ngẫm lại mới thấy lúc ấy mình ngây thơ biết bao, không hổ là thiếu nữ mộng mơ, thỉnh thoảng nhớ lại, không kìm được hoài niệm một thời đơn thuần. Sau đó bắt đầu tiếp xúc với Tịch Quyên, Vu Tình, Lăng Thục Phân, Đường Tuyên, Lâm Như Thị, Kính Thuỷ, Hắc Khiết Minh, Lăng Ngọc,… thông qua những câu chuyện dưới mỗi ngòi bút mới biết hoá ra tình yêu muôn hình vạn trạng. Gặp tác giả tốt, người đọc như được mở rộng thêm tầm nhìn, bất giác cảm thấy hoá ra thế giới này đẹp biết bao, phải biết quý trọng người và vật trước mắt; gặp phải tác giả vô lương, chỉ một lòng gõ chữ đổi tiền, cứ nghĩ độc giả chẳng qua cũng chỉ tìm trò giải trí mà thôi, nghiêm túc quá lại thành không vui. Còn tôi, tôi chỉ muốn nói, ở một xó phòng nào đó trên thế giới này, vẫn có một độc giả nghiêm túc nhấm nháp từng câu từng chữ của truyện, cảm động trong lặng lẽ, rơi lệ trong lặng lẽ, lởn vởn trong đầu mãi không thôi, sau đó bắt tay ghi lại vài dòng lưu giữ câu chuyện đẹp xúc động này. Có vẻ như tác giả đã dành nhiều năm ngược xuôi để tu bổ chải chuốt cho cuốn “Đừng Nhân Danh Tình Yêu” này, tác giả tạo nên không chỉ là chữ, mà có lẽ chính xác hơn chính là truyền đạt đến một câu chuyện nguyên vẹn. Vốn là một độc giả tham lam, đã bỏ thời gian thì cũng mong muốn thu hoạch được xứng đáng, cho dù chỉ nhỏ tí teo thôi cũng đã thoả mãn, nên tôi không vui vẻ gì khi gấp lại một cuốn sách chỉ với câu “Cuối cùng cũng đọc xong” rỗng tuếch. “Đừng Nhân Danh Tình Yêu” có màn mở đầu rất cẩu huyết, nếu như có hơi lơ là, tất sẽ trở thành một câu chuyện với motip cũ rĩch, tuy nhiên cuộc sống sau hôn nhân của hai con người chẳng có cơ sở tình cảm vững chắc nhưng thái độ hết sức nghiêm túc, với những mối lo củi gạo dầu muối tương dấm trà đã pha loãng mùi vị cẩu huyết ấy sạch sẽ, lúc đó tôi chẳng thấy mình đang đọc một cuốn truyện nữa, mà đã hoà mình vào đó nhìn cô và anh cố gắng xây đắp cuộc sống này. Tình cảm thời thiếu nữ của Đồ Nhiễm đối với anh Lục là một nét chấm hồng trong bảng màu xám của “Đừng Nhân Danh Tình Yêu”, nhưng thực tế phũ phàng đã tôi luyện Đồ Nhiễm từ một cô gái mộng mơ thành một người phụ nữ khéo léo, hiểu rõ bánh mì luôn quan trọng hơn hoa hồng. Câu chuyện có vẻ bắt đầu từ góc nhìn của anh Lục, từ mạch suy nghĩ của anh phác hoạ nên một ấn tượng ban đầu với Đồ Nhiễm. Trước dùng đứa bé trong bụng để ép hôn, sau vào trước lúc cử hành hôn lễ lại bị nam chính phát hiện mình lấy anh chỉ vì nhà anh có tiền, có thể cung cấp điều kiện vật chất ổn định, thế là Đồ Nhiễm bị gắn mác “Con buôn, cơ hội, mưu mẹo”, tôi thầm nghĩ một người phụ nữ đáng khinh như vậy sao có thể ngồi lên bảo toạ của nữ chính? Trong thế giới ngôn tình, trước nay đây đều là mẫu nữ phụ chuyên phụ trợ cho nữ chính. Đọc đầy rẫy truyện tra nam, hoá ra Đồ Nhiễm chính là tra nữ trong truyền thuyết? Phải chăng sau đó tác giả sẽ xào nấu một câu chuyện nào đó để tẩy trắng cho cô nàng? Nếu như có thể mời Thịnh Trúc Như MC nổi tiếng Đài Loan đàm luận, hẳn ông sẽ nói “Liệu tác giả có dụng ý khác? Hay sẽ tẩy trắng thật? Chúng ta cứ tiếp tục theo dõi.” Tôi rất thích tình cảm của Đồ Nhiễm và bà ngoại, không cần dùng nhiều câu chữ miêu tả, chỉ cần xem cái cách hai bà cháu cư xử với nhau, sẽ biết ngay Đồ Nhiễm là một cô gái tâm địa lương thiện. Trong tính cách của cô đích xác có khuyết điểm, thậm chí còn không ít, nhưng ai có thể đảm bảo mình không hề có khuyết điểm nào? Trong thế giới ngôn tình, nữ chính thánh mẫu mọc như cỏ dại, dường như tác giả đã chán ớn cái lối viết khoe đẹp khoe xinh lung xà bèng, Đồ Nhiễm không hoàn mỹ càng cho thấy cô như là một con người bằng da bằng thịt, càng gần với thực tế, phảng phất trên người cô, mỗi chúng ta đều có thể tìm thấy một điểm nào có của mình. Đồ Nhiễm có xuất phát điểm không tốt, nhưng cũng không thể vì thế mà chỉ trích cô sai, người không tranh thủ mưu cầu, chẳng nhẽ ngồi mơ bánh tự rớt từ trên trời xuống trúng ngay mồm mình sao? Nhưng có lẽ vì sâu trong lòng Đồ Nhiễm cất giấu một tình yêu, nên cô cứ mãi xoắn xuýt với cuộc hôn nhân do mình “Ép” ra này, vì tồn tại cái gai này, cho nên cô rất để ý đến suy nghĩ của bác sĩ Lục, nhưng anh lại là một người kiệm lời không hay nói, vì thế trên con đường hôn nhân, Đồ Nhiễm nơm nớp lo sợ như bước trên băng mỏng, mỗi lần Lục Trình Vũ đối xử tốt với mình, cô đều thầm nghĩ anh hẳn có ý khác, chứ chẳng tin vào cái gọi là tình yêu. Lần đọc đầu tiên, tôi trực tiếp gắn cho Lục Trình Vũ bốn chữ “Ngoài lạnh trong nóng” nguyên văn là hai chữ “Muộn tao” – 闷骚, đứng từ góc nhìn của người đọc, tôi không hiểu nổi người đàn ông cực ít dao động cảm xúc này, Nhiễm Nhiễm đã chịu khổ rồi. Sau khi đọc lại lần hai, càng xác nhận ngoài lạnh trong nóng không sai, nhưng cẩn thận đọc những chi tiết nho nhỏ thường dễ bị bỏ qua, nhìn như những vụn vặt hết sức bình thường trong cuộc sống, thật ra từng nét bút lại dần dần phác hoạ nên một Lục Trình Vũ sống động, không còn chỉ là một nhân vật khô khan trong sách, anh trở thành một ứng viên tốt nhất để làm chồng, ánh mắt Nhiễm Nhiễm quả nhiên lợi hại. Sau khi bố mẹ ly hôn, Lục Trình Vũ sống với mẹ, cuộc sống nghèo khó đã nuôi dưỡng anh trở thành một con người thực tế, không có thời gian cho ba chuyện gió trăng lãng mạn, đối với gia đình, anh là một người đàn ông tuyệt đối có trách nhiệm, ngay cả chuyện kết hôn hoang đường là thế, khuyết thiếu nền tảng vững chắc, dẫn đến sắc và nhọn ma sát, khiến cho hai người mệt mỏi không vui, nhưng anh vẫn nói “Tìm được đúng người, dù mệt bao nhiêu cũng thấy đáng.” Một câu nói nhẹ nhàng lại ẩn chứa biết bao tình ý dịu dàng. Tâm tình của Đồ Nhiễm luôn thấp thỏm, trong truyện này, Lục Trình Vũ như nắm giữ một câu thần chú ẩn hình, xuyên suốt chặng đường cảm giác về anh cứ như nhìn hoa trong sương mù, ngoại trừ bức “Thư phân trần” quý giá lúc chót đủ bù lại, phỏng chừng cả đời cũng chỉ có một lần đấy. Mà cái lý do để vào nhà của bác sĩ Lục cũng yêu hết mức, làm cái uất khi đọc từ đầu truyện đến giờ của tôi tan sạch, đến phiên ngoại thư tình, tôi cũng vui theo Lục Trình Vũ, miệng cười tủm tỉm. “Đừng Nhân Danh Tình Yêu” là một cuốn ngôn tình chính hiệu, nhưng được xây dựng khéo léo với một tư duy mới, thoát khỏi những cuốn sách cùng đề tài khuôn sáo cũ rích, không mài nhiều mực trên chuyện tình chuyện ái, ngược lại dùng lối viết hiện thực vốn không được yêu thích lắm, lại khiến chuyện tình yêu càng trở nên thích thú, đọc kỹ ngẫm kỹ, tình yêu của cô và anh trong sách gần gũi đáng yêu gần như chân thực, cảm ơn tác giả đã viết có tâm như thế. [Warning] Có spoil. Trời ơi mình thật sự rất rất thích truyện này, lâu lắm rồi mới có một cuốn truyện có nội dung thực tế và khiến mình thích như vậy. Mình luôn đánh giá cao những truyện lột tả được hiện thực phũ phàng trên đời này, vì mình đã qua cái tuổi màu hồng mộng mơ rồi chính vì vậy mình mới có cảm tình với “Đừng nói với anh ấy tôi vẫn còn yêu”, hoặc “Con đường vấy máu”. Thường thì khi đọc xong một truyện mà nếu thích truyện đó quá mình sẽ có 2 hướng giải quyết vấn đề ngược nhau 1 là đọc truyện mới ngay lập tức để quên liền, cuồng quá cũng mệt 2 là ngưng đọc truyện mới một thời gian vì muốn gặm nhấm truyện kia thêm nữa, vẫn còn muốn nhớ hoài. “Đừng nhân danh tình yêu” nằm ở trường hợp thứ 2, mình chỉ muốn đọc đi đọc lại hoài, nói vậy là biết mình ưng truyện này cỡ nào rồi. Do truyện ko quá sủng nên có thể nhiều bạn ko thích, nhưng vẫn có những tình tiết ngọt ngào, mình thật sự nhiệt liệt đề cử truyện này. Mình cũng ko phải thích ngay từ chương đầu tiên, mà là càng đọc càng thấm. Nội dung truyện diễn biến theo trình tự rõ ràng, đồng thời cũng mô tả sự chuyển biến trong cảm xúc của nhân vật chính khá hợp lý. Nữ chính Đồ Nhiễm là một cô trình dược viên cá tính, ra vẻ lẳng lơ người xung quanh nhận xét vậy, kể cả nam chính = cô nàng này tính cách mạnh mẽ lắm luôn, khẩu xà tâm phật. Đồ Nhiễm ko bao giờ nói thật cho người khác biết được suy nghĩ và tình cảm thật của mình là như thế nào, cứ mở miệng ra ko khiến người khác tức chết thì cũng gây hiểu lầm, dù sau đó đau khổ buồn bã ra sao thì chỉ có mình cô biết. Cô yêu thầm gia sư dạy kèm cho mình từ năm 17 tuổi nhưng mãi ko dám thổ lộ. Về sau tình cờ gặp lại, anh trở thành một bác sĩ ngoại khoa có tiền đồ, cô lỡ làng lên giường với người ta một đêm, ễnh bụng rồi bạo gan đòi cưới luôn. Nam chính Lục Trình Vũ, cũng là người trong lòng của Đồ Nhiễm, hơn cô 3 tuổi. Đối với anh, Đồ Nhiễm chỉ là một cô nhóc phiền phức và hay khóc nhè, thế nên ngoài chuyện chịu đựng dạy dỗ cô suốt những năm tháng cuối cấp ra thì chẳng có ấn tượng nào khác với cô cả. Nhưng mà thời thế đổi thay nhiều năm sau gặp lại, cô khác xưa 180 độ, trở thành một cô nàng trình dược viên bôn ba khắp các bệnh viện bán thuốc, mặt dày nhờ vả anh giới thiệu các mối làm ăn ngon, và ko còn mít ướt nữa. Lục Trình Vũ cứ hay bảo Đồ Nhiễm là cô ngoài lạnh trong nóng, thật ra anh cũng y chang. Từ đầu truyện, người đọc chỉ biết Đồ Nhiễm có tình cảm một phía dành cho anh, dù ngoài mặt thì nói với người khác là gài bẫy có bầu để làm vợ anh vì anh giàu. Anh ko hề tỏ ra có tình ý gì hết, vì anh ko tin là mình yêu cô thật, kết hôn với cô được anh cho là chuyện xốc nổi nhất anh từng làm, mãi về sau anh càng ngày càng quan tâm, chiều chuộng tính tình nóng nảy của cô thì người đọc chỉ nghĩ là anh dần dần yêu cô, như kiểu “lửa gần rơm lâu ngày cũng bén”. Cho đến khi đọc phần ngoại truyện về anh thì mới biết anh đã rung động với cô kể từ cái đêm định mệnh đó rồi. Lục Trình Vũ ko phải là kiểu nam chính quá thâm tình, cũng ko sạch. Anh thừa nhận chuyện đêm đó xảy ra với cô là do anh có nhu cầu sinh lý, cũng ko ngại thể hiện ra mình hay phát dục tùy hứng với cô nếu lần đó cô ko mang thai thì cô và anh chắc cũng chẳng đến được với nhau, vì anh cho rằng tính cách 2 người quá trái ngược mình thì thấy giống hệt nhau. Đây là một trong những nam chính mà mình thích nhất, vì tính cách của anh rất nhất quán, từ đầu đến cuối ko hề có sự thay đổi nào quá khác biệt, ko phải kiểu yêu vào là mụ mị, hoặc sủng bất chấp, tuy thể hiện tình cảm nhưng vẫn có nét kiêu ngạo dễ thấy đặc trưng ở anh. Mình thích nam chính cao lãnh nên hơi ko quen với những kiểu nam chính lúc đầu lạnh lùng cực hạn về sau lại quay ngoắt ngọt nổi da gà . Lục Trình Vũ là một người điềm đạm, nói ít làm nhiều, yêu cũng chẳng nói, tất cả những gì anh muốn đều thể hiện qua hành động, cũng chính vì vậy mà gây ra ko ít hiểu lầm giữa anh và Đồ Nhiễm. Theo diễn biến truyện, anh càng lúc càng nhún nhường cô, quan tâm cô, nhưng anh cứ làm và làm, còn cô cứ mãi ko biết anh yêu mình, nên cô chỉ nghĩ rằng anh ko vì con thì cũng vì sợ người khác soi mói mới quan tâm cô như vậy. Lúc cô nghĩ anh còn tình cảm với tình cũ, anh tuy ko có ý gì với cô gái kia nhưng cũng im. Lúc cô gào lên mắng chửi anh, anh cũng chẳng buồn phân bua. Cô giận thì anh chỉ nói cô nghĩ nhiều rồi, đừng có tự dằn vặt mình thế nữa. Lạy anh, anh ko biết là phụ nữ yêu bằng tai à = chẳng nói một lời nào mà bảo con người ta ngoan ngoãn nghe lời, tin tưởng anh, trong khi rõ ràng ban đầu anh thể hiện anh cưới vì bất đắc dĩ, đùng một cái muốn người ta biết mình có tình cảm thì được thế quái nào . Đến cuối cùng anh đành phải viết tâm thư để giải thích, cũng ko quên nhắn nhủ cô đừng khiến anh phải viết những thứ kì cục như vậy lần thứ 2. = Đồ Nhiễm, một nữ chính ngông cuồng, nhất là ở cái miệng cái gì cũng cãi được, nhưng những chuyện cần nói ra thì chẳng bao giờ nói, chỉ thích làm nam chính bực bội là giỏi. Còn đến lúc cô nói ra rồi thì anh chàng kia ko giải thích câu nào, 2 người giống bị điên, lên giường dzui dzẻ xuống giường hết dzui. Đọc truyện có lúc mình rất nhói, nhất là đoạn cô có thai mà phải ở bên ngoài trời cả một đêm chờ anh về, nhưng ko hé răng nói với anh nửa lời, hay là lúc cô nằm rạp xuống bàn và khóc sau khi đọc được cuốn nhật ký của người yêu cũ gửi cho anh. Cô quyết đoán và tỉnh táo, cho rằng anh ko yêu mình, cô sẵn sàng dọn ra ở riêng để suy nghĩ, chấp nhận ly hôn để anh quay về với tình cũ, ko bi lụy hay van xin. Có lúc mình rất bực vì cô cứ treo 2 chữ “ly hôn” ở miệng, hở ra là đòi ly hôn, trong khi anh làm lành hết lần này đến lần khác. Về sau khi gia đình anh mắng chửi cô mình mới hiểu, anh yêu cô chỉ mình anh biết, cô ko biết, người khác càng ko, biết bao nhiêu người nhìn vào đều nghĩ cô là một đứa con gái đào mỏ, xen vào đoạn tình cảm giữa anh và người yêu cũ, cho rằng anh cưới cô vì trách nhiệm, tất nhiên cô cũng nghĩ vậy. Tự tôn của một người phụ nữ ko cho phép cô nhẫn nhịn để tiếp tục cuộc hôn nhân ko tình yêu này, đòi ly hôn cũng là điều tất nhiên. Cũng trong đoạn cô bị người nhà anh nói xấu, anh xin cô hãy đợi anh bên ngoài, sau đó ra mặt với người nhà và bảo vệ cô một cách mạnh mẽ, lúc đó ko có cô chứng kiến, lại càng thấy anh rất vì cô, mình càng thêm thích. Anh nói “Nếu mấy người đã có mặt hết ở đây, cả cô nữa, hôm nay nói cho rõ, vợ tôi là người thế nào, không giải thích, không cần thiết, tự tôi biết là được. Cho dù cô ấy có kém cỏi đến thế nào, cũng chẳng làm cách nào được, tôi vẫn cứ thấy vừa ý, tôi có mắc lừa cô ấy tôi vẫn thấy vui. Cả đời này tôi có thể không nhận họ hàng, nhưng cũng không thể để cô ấy không được vui. Lời trái tai tôi cứ nói trước, bất luận là ai, nếu còn để mẹ con cô ấy chịu ấm ức thêm một lần nữa, thì kể từ lúc ấy trở đi, coi như tôi không quen biết với người đó.” Đó, yêu người ta tới vậy mà cũng ko thèm để người ta biết luôn, tiếp tục hiểu lầm một hồi lâu nữa mới chịu bày tỏ . Thư anh viết, ngoài những vấn đề cô hỏi – anh giải thích ra thì ko có 1 chữ “yêu” nào, nhưng có đoạn này làm ai cũng hiểu rằng anh rất rất yêu cô “Kết hôn với em là chuyện xốc nổi nhất anh từng làm trong đời… Nhưng mà càng ngày anh càng cảm thấy anh là một người may mắn, hết sức may mắn. Hơn thế, anh hy vọng sự may mắn này có thể tiếp tục kéo dài.” Anh và cô, vừa lấy nhau đã phải xa nhau gần 1 năm vì anh đi học thêm ở nước ngoài, ngoài những cú điện thoại thưa thớt thì cũng chẳng có gì đặc biệt. Tình cảm của anh tuy đã chớm nở sau đêm đầu tiên với cô, nhưng chẳng nhiều, cưới nhau khi chưa tìm hiểu rõ đối phương, huống hồ vừa cưới đã phải xa, lẽ ra khi cô sảy thai anh đã có thể lấy cớ đó ly hôn với cô, nhưng chẳng hiểu vì điều gì anh vẫn lựa chọn ở bên cạnh cô, chịu đựng những lần gây gổ giữa 2 người, và càng ngày càng nhìn thấy được nhiều ưu điểm ở cô vợ của mình, tình yêu cứ thế tăng lên ko ngừng. Nhiều câu nói của Lục Trình Vũ rất hay cũng ko kém phần ẩn ý, do tác giả muốn người đọc phải tự nhận ra, đó cũng là một trong những điểm mà mình tâm đắc nhất ở truyện. Như một lần, Lục Trình Vũ tâm sự với người bạn thân Lôi Viễn “Lục Trình Vũ Nếu trong lòng cậu đã có người khác, thì đừng kết hôn với Quan Dĩnh nữa, cô ấy rất tốt, đừng để cô ấy phải lỡ dở. …Lôi Viễn Câu này, cậu nhất định phải trả lời tôi, tôi nghĩ đi nghĩ lại mãi mà vẫn không thông, ban đầu sao cậu có thể nhẫn tâm từ bỏ Lý Sơ Hạ hả?Lục Trình Vũ Tôi không muốn để người ta phải lỡ dở.” Ý tứ của anh trong câu này, ko thẳng thừng nhưng cũng rất rõ ràng, lòng anh khi đó đã có người khác nên cô người yêu cũ có níu kéo anh cũng vô dụng, mà người trong lòng anh ko ai khác chính là Đồ Nhiễm. Nói về việc tại sao anh yêu cô, mình nghĩ là có nhiều lý do, tất nhiên ko ngoại trừ nguyên nhân chủ yếu là cảm giác với nhau nữa, nhưng truyện còn nêu rất rõ một điểm, đó là sự khác biệt giữa cô và bạn gái cũ của anh, mình nghĩ điểm này đã phần nào giải thích được việc cô gái kia tuy suốt ngày đòi anh quay lại nhưng anh chỉ chọn Đồ Nhiễm. Đồ Nhiễm ngay từ đầu đã thể hiện mình là một cô gái có chính kiến, ko ỷ lại vào anh, về sau còn ko ngừng nỗ lực học hành chứng tỏ bản thân thật xứng với anh. Ở cô và anh, đã dần hình thành một sự tin tưởng vững chắc. Mình nhớ hoài, ở một chương nọ, tác giả kể về chuyện ngày xưa anh với bạn gái cũ chia tay, vì cô ta nói anh ko mang lại cảm giác an toàn cho cô ta. Cũng ở một chương khác, Lục Trình Vũ và Đồ Nhiễm cãi nhau, anh chất vấn cô rằng có phải cô đang cho là anh ko mang lại được cảm giác an toàn cho cô hay ko. Cô chỉ trả lời loại cảm giác an toàn đó ko phải là thứ người khác có thể đem lại cho mình, nếu nó có thể được cho đi và bị lấy lại, thì sao còn gọi là an toàn? Lúc này Lục Trình Vũ ngỡ ngàng, và mình thì sững người. Mình cũng từng hiểu sai định nghĩa về loại cảm giác này, cứ nghĩ rằng một người đàn ông tốt là phải mang lại cho mình cảm giác đó, nhưng khi đọc đến đây mình đã hiểu, mình cần phải tự làm chủ cuộc sống của mình hơn là trông chờ, đặt nó vào tay người khác. Mình thích tác giả ở chỗ ko đặt 2 đoạn đó gần nhau để so sánh, nhưng người đọc nếu để ý từ đầu đến cuối sẽ dễ dàng nhận ra được sự khác biệt giữa 2 cô gái mà tác giả muốn gửi gắm, và Lục Trình Vũ cũng thế. Cô bạn gái cũ 5 lần 7 lượt đòi chia tay, cuối cùng anh buông tay trong mệt mỏi. Cô vợ hiện tại nếu 5 lần hờn mát, đòi ly hôn, anh cũng 7 lượt chống đỡ cơn giận của cô lẫn cuộc hôn nhân của mình. Ko cần nói anh yêu ai hơn, nhưng tất cả điều đó thể hiện hoàn hảo một sự thật Lục Trình Vũ với Đồ Nhiễm là đúng lúc – đúng người. “Lấy ví dụ, nếu coi hôn nhân là một căn nhà, thì nó không thể chỉ có một cây cột tình cảm, xung quanh cây cột này phải có thêm rất nhiều những cây cột khác, những thứ này hợp lại với nhau, chính là những yếu tố hiện thực mà chúng ta cần suy xét. Một nền móng không vững chắc, căn nhà sẽ lung lay, thậm chí sụp đổ.” 03-04-2019 – Quinn –

dung nhan danh tinh yeu