Khi nhận ra tầm quan trọng của hơi thở điều hòa, bác sĩ Nguyễn Khắc Viện bắt đầu luyện tập hơi thở một cách nghiêm túc. Với ông, thở trở thành [I]một việc phải làm [/I] và ông đã chế ra một bài vè về việc phải làm của mình như thế này. Thót bụng thở ra Phình bụng thở vào Hai vai bất động Chân tay thả lỏng Êm chậm sâu đều Tập trung theo dõi
Máy sẽ phân tích chỉ số oxy trong hơi thở khi vận động. Sử dụng công thức tính VO2 Max. 0.3877A + 6.315G - 3.2649T - 0.156H. Đây là công thức tính VO2 Max dựa trên thời gian đi bộ 1 dặm (1.6km). Các con chữ viết tắt: Khi tập luyện, lượng oxy bạn tiêu thụ để sản xuất
Tiếp tục tập 2 lần 1 hơi trong 5 phút, rồi tập 3 lần 1 hơi trong 5 phút, rồi tăng dần 4 lần 1 hơi trong 5 phút, 5 lần 1 hơi trong 5 phút, 6 lần 1 hơi trong 5 phút…. Nếu chúng ta tập 2 lần 8 câu trong 1 hơi, vì không đủ hơi nên phải niệm nhanh, khẽ hơn, nhẹ hơn, thì chúng ta nhận xét thấy hơi thở từ bụng đi ra theo miệng, nghĩa là hơi thở sâu hơn.
Nếu quý vị không biết tập thổi ngọn đèn cầy, quý vị thử thổi mạnh 20-30 hơi như những người thổi bếp lửa thì áp huyết cũng xuống dưới mức bình thường ngay, nhưng sau đó nhịp tim sẽ đập rất mạnh trên 100, xuất mồ hôi trán và xây xẩm, còn tập thở khí công là
Cách chẩn đoán tình trạng mèo thở gấp. Khi mèo thở gấp, bạn cần tìm nguyên nhân để đưa ra hướng xử lý phù hợp. Trầm cảm và nóng là 2 nguyên nhân phổ biến nhất làm mèo thở bị gấp. Chẳng hạn, nếu chú mèo của bạn thở hổn hển khi chúng cảm thấy nóng thì bạn
Khi thực hiện tư thế đứng hoặc ngồi thẳng lưng, ưỡn ngực bạn hơi hóp bụng một chút để giúp lấy hơi và dễ điều tiết nhịp thở hơn. Hít vào thở ra hợp lý để duy trì giọng hát. Lúc hát phải giữ cho các cơ ở cổ hoàn toàn được thư giãn. Lúc cần lấy hơi hãy để micro hơi xa người để tiếng thở không bị thu vào micro.
UVLW. Con kính chào Thầy, Con cảm ơn Thầy đã trả lời email của con. Thầy ơi, con có uống toa thuốc của Thầy cho, ngày bắt đầu uống là tối ngày 9/8/2011trước khi uống thuốc buổi tối con có đo áp huyết là tay trái 97/67/74, tay phải 95/66/77 Buổi sáng sau khi đánh răng rửa mặt con do áp huyết là tay trái 104/65/75 con có nhìn thấy lần nhịp điện hiện lên ngay cho nhịp tim là 75 tay phải 94/62/69 Thầy ơi, con có hơi lo lắng, bởi vì nhịp tim của con đập nhanh hơn tiêu chuẩn là 65 – 70 nguyên ngày nay con cảm thấy người hơi uể oải và cảm thấy có một cái gì đè nặng ở ngay cổ, rồi xuống ngực. và tối nay cùng giơ, con lại do áp huyết là tay trái 108/75/83, tay phải 111/78/87 Thầy ơi, còn thiệt hoảng sợ, không biết mình có bệnh hoạn gì năng không mà sao nhịp tim của con cao quá, cao hơn ở tuổi lao niên và nhịp đập ở tâm trường cũng cao nữa thầy ơi. Vì thế, con đã ngừng không uống thuốc nữa và email cho Thấy ngay. Mỗi lần thở, còn phải hít sâu rồi thở ra. con cũng tập đứng hát kéo gối chị được 3 phút thôi là con cảm thấy rất mệt thở không ra hơi. Con cũng tập Nạp Khi Trung Tiêu, thở Dàn Diễn Thân. Con có bị allergy rất nặng. mũi thì nghẹt nên mỗi lần thở Đan Điền Thần rất là khó, rồi con lại thở bằng miệng. bị mất hơi thở, khịt khạc một lúc con mới thở được bằng mũi. Thầy ơi, còn một điều nữa còn muốn thưa cũng Thầy. con đã bị trễ kinh nguyệt đến hôm nay là 42 ngày rồi mà vẫn chưa có kinh. chu kỳ kinh nguyệt của con là 21, 23, 25 rất là lộn xộn, có khi 28, 32 và mỗi lần có kinh, thì rất là ít thường hay có màu cục, đôi khi con cảm thấy lưng rất là mỏi. Thầy ơi, Thây như là một ông Tiên, con thấy Thầy hình như là chữa đủ loại bệnh. vì thế, con rất là tin tưởng và hy vọng vào nơi Thầy có thể giúp con chữa lành mọi bệnh hoạn của con, mặc dù con không hiểu nhiều về khi công của Thầy, nhưng con hy vọng với lòng từ tâm của Thầy có thể dẫn dắt con từng bước học hỏi và thực tập những bài khi công của thầy để con có thể qua sự giảng dạy và dẫn dắt của thầy con có thể chữa bệnh cho chính con và sau này có thể cho những người thân của con và những người chung quanh con. Thầy ơi, con tiếp thu chậm lắm, xin thầy hướng dẫn từng chi tiết cho con nha. con phải làm gì, tập những bài khi công gì và con có phải ngừng thuốc không. Con cảm ơn Thầy rất là nhiều đã chuẩn đoán bệnh cho con. Con chúc Thầy luôn được bình an và luôn được ơn trên gìn giữ. Con rất mong sự hồi đáp của thầy sớm con KB Trả lời Môn học Khí Công Y Đạo đã nghiên cứu tình trạng bệnh tật của con người bằng cách theo dõi khí huyết tuần hoàn trong cơ thể bệnh nhân qua máy đo áp huyết, và đã tìm ra tiêu chuẩn áp huyết lý tưởng cho mỗi loại tuổi như bảng dưới đây Đây là bảng tiêu chuẩn áp huyết theo loại tuổi theo kinh nghiệm của khí công y đạo 95-100/60-65mmHg, mạch tim đập 60 là áp huyết ở tuổi thiếu nhi. 5 tuổi-12 tuổi 100-110/60-65mmHg, mạch tim đập 65 là áp huyết ở tuổi thiếu niên 13 tuổi – 17 tuổi 110-120/65-70mmHg, mạch tim đập 65-70 là áp huyết ở tuổi thanh niên 18 tuổi-40 tuổi 120-130/70-80mmHg, mạch tim đập 70-75 là áp huyết ở tuổi trung niên 41 tuổi-59 tuổi 130-140/80-90mmHg, mạch tim đập 70-80 là áp huyết ở tuổi lão niên 60 tuổi trở lên Và đặc biệt nhất là số đo áp huyết sẽ bị thay đổi tốt hay xấu có liên quan đến 3 yếu tố Tinh-Khí-Thần. Về Tinh Là những thức ăn hay thuốc uống chia làm hai nhóm, có loại làm tăng áp huyết, có loại làm giảm áp huyết. Đ ể cho những người bị bệnh cao áp huyết chọn những loại thức ăn phù hợp để làm giảm áp huyết, hoặc ngược lại những người bị thấp áp huyệt chọn những thức ăn phù hợp để làm tăng áp huyết. Không ai có thể viết sách để phân loại chính xác những thức ăn hay thuốc uống nào cần và phù hợp cho mình bằng chính mình. Mình không cần phải biết thức ăn thuốc uống có chứa thành phần gì như các nhà chuyên môn phân tích, chỉ cần kiểm chứng thức ăn thuốc uống mà mình ăn, uống vào cơ thể, được đo bằng máy đo áp huyết, để so sánh trước khi dùng và sau khi dùng, nó đã làm cho áp huyết của mình lên hay xuống theo nhu cầu của mình cần điều chỉnh lên hay xuống. Trong trường hợp bệnh của cháu thì thuốc uống ấy đã làm cho cháu tăng áp huyết là đúng và cần thiết. Về Khí Là cách tập luyện thở. Nhớ rằng hai chữ khí công, có nghĩa là công phu tập luyện hơi thở. Hơi thở cũng là một loại thức ăn, cũng có hàng trăm loại thức ăn khác nhau, đó là những cách thở khác nhau làm thay đổi áp huyết. Điều này ít ai để ý, và chính hơi thở sai làm chết người, mà mình biết cũng đành chịu chết mà không ai chỉ cho cách sửa, như trong trường hợp bệnh suyễn nặng thở dốc mệt đứt hơi mà chết, khi cách chữa bằng thuốc hết hiệu suyễn chính là hơi thở vào ngắn, nhanh gấp mà không có thở ra làm áp huyết tăng cao. Bệnh suyễn đối với khí công rất dễ chữa, chỉ cần tập thổi hơi ra dài mà không hít vào, tức là thở ngược lại thì hết suyễn. Do đó kỹ thuật thở của khí công làm sao cho hơi thở của mình đúng với 7 điều kiện sau đây dài, chậm, nhẹ, sâu, lâu, đều, bình thường… Dài là hơi thở ra phải dài hơi, nên bài hát one, two, three…hơi hát ra dài đến 7 giây. Chậm Là mỗi chữ lâu 1 giây, người tập luyện giỏi có thể mỗi chữ hơn 1 giây. Khác với nhanh là hát one, two, three, four, five, six, seven nhanh qúa chỉ mất có 3-4 giây là sai nhanh chứ không phải chậm. Nhẹ Tôi chọn bài hát one, two, three…là một loại phát ra âm thanh nhẹ nhàng, không phái nhạc hét, nhạc giựt, giọng không cao làm mệt. Sâu Khi hát dài, chậm, nhẹ thì hơi trong bụng thoát ra, chứ không phải là hơi ở phổi. Trong phương pháp tập thở của tiên gia có câu Phàm phu thở từ mũi đến cổ họng. Thánh nhân thở từ mũi xuống chân để diễn tả hơi thở sâu. Có nghĩa là khi thở ra làm sao cho hơi trong bụng ra từ từ làm cho bụng mềm và xẹp. Lâu Có nghĩa là thời gian tập thở ít nhất lâu 30 phút trở lên cho đến khi thành thói quen để khi đo kiểm chứng bằng máy đo áp huyết, lần thở nào cũng có kết qủa giống nhau. Đều Là tập thở, hát, lúc nào cũng đ úng điều kiện dài, chậm, nhẹ, sâu. đều đặn, nghĩa là giữ đúng nhịp nhạc của bài hát, như một ca sĩ đang tập luyện một cách tự nhiên, tinh thần thoải mái, không căng thường Có nghĩa là trước khi tập thở, tập hát, giống như trong khi đang hát hay sau khi át xong, đổi sang cách nói chuyện, mà hơi thở tự nhiên, bình thường không mệt, không hụt hơi thở dốc, thở bù, thở dồn dập, nghĩ là khi nói chuyện khi luyện thở, luyện hát, hơi thở không có gì thay đổi. Những người biết thở đúng như 7 điều kiện kể trên người sẽ khỏe mạnh, da hồng hào, sống lâu, trí nhớ tốt, trí tuệ thông minh. Trên thực tế, một người thanh niên khỏe mạnh không bệnh tật, kiểm soát tần số thở của họ, thông thường có 18 hơi thở trong 1 phút, sống thọ trung bình 100 năm, so với con rùa tuổi thọ 300 năm, vì nó thở 1 phút có 2 hơi. Còn những người bệnh suyễn nặng sắp chết họ thở bao nhiêu hơi 1 phút ? Bệnh nhẹ thì 40 hơi, chữa suyễn bằng ống thuốc xịt một thời gian thì hơi thở tăng lên 50, 60 hơi, xịt thuốc tiếp tục lên 80 hơi trở lên thì chết. Có nghĩa là càng nhanh, càng ngắn, càng gấp, càng chết sớm. Hơi thở khí công hát bài one,two, three…chúng ta sẽ có tần số thở là 6 hơi trong 1 phút, còn dùng bài hát này để tập thể dục đông công thì tần sối thờ là 10-12 hơi trong 1 phút Như vậy, ai là người có tần số thở càng thấp thì sức khỏe và tuồi thọ càng cao. Ai trong chúng ta đạt được điều này ? Chính là các vị đang tu Pháp Môn Tịnh Độ . Khi chúng ta niệm bằng miệng phát âm ra tiếng từ 3 câu đến 10 câu danh hiệu Nam Mô A-Di- Đà-Phật, hay A-Di-Đà-Phật, trong 1 hơi thở, thì tần số thở từ 2-4 hơi trong 1 phút. Kết qủa của hơi thở với tần số từ 2-6 lần trong 1 phút, đã được kiểm chứng bằng qua sát, bằng thử nghiệm máu, xét nghiệm y khoa của cố bác sĩ Ngô Gia Hy đã viết ra cuốn Nghiên Cứu Khí Công cho thấy Về quan sát Người có hơi thở khí công, hay những người tu Tịnh Độ, có sắc mặt hồng hào khỏe mạnh, hơi thở sâu, hết bệnh về đường hô hấp như suyễn, ho, ngộp thở, hết căng thẳng thần kinh stress, làm tăng áp huyết, làm tăng giận dữ, cáu kỉnh hay hết buồn chán thở dài làm ra bệnh trầm cảm depression, thiếu oxy làm ra bệnh ung thư. Về xét nghiệm máu Làm tăng hồng cầu, vỉ thở ra nhiều để thải độc xả ra khí CO2 nhiều, và thu nạp vào cơ thể nhiều Oxy hơn. tăng sức đề kháng chống bệnh tật và tiêu diệt được tế bào ung thư. Cố Bác sĩ Ngô Gia Hy đã nghiên cứu và kết luận về bệnh áp huyết như sau Khi thần kinh ngoại biên bị co thắt làm đau cổ gáy vai, tê tay… thì áp huyết tăng cao, và định lý ngược lại, khi áp huyết tăng cao là do thần kinh ngoại biên bị co thắt. Chúng ta cũng có thể tự làm một cuộc thử nghiệm về hơi thở xem hít vào nhiều hay thở ra nhiều làm tăng oxy bằng cách cho hai người ngồi tập thở, tính thời lượng 1 phút. Kết qủa là ai mặt hồng hơn và không bị mệt. Khi chúng ta hô Bắt đầu ! Người thì cố hít vào, còn người cứ thổi hết hơi trong người ra, không dùng sức và chờ khi hơi vào đủ lại thổi hơi ra, như mình đang thổi bếp tro nhóm lửa, những người này chỉ có thổi hơi ra nhiều chứ không có dám hít vào mạnh vì bụi tro sẽ bay vào mũi vào phổi. Khi hết 1 phút, chúng ta ra lệnh Ngưng ! Lúc đó xem ai là người mặt hồng hào, thở bình thường, còn ai là người mặt tái xanh, m ệt đang thở dốc. Rồi đo áp huyết để kiểm chứng áp huyết ai bình thường, áp huyết ai đang tăng cao làm rối loạn nhịp tim và cơ co bóp van tim, rồi hỏi xem ai bị nặng ngực khó thở, ai không ? Về Thần Trong thử nghi ệm tr ên, dĩ nhiên là người tham hít vào, mà không chịu buông xả. Phương pháp thở buông xả cũng nằm trong giáo lý của Đạo Phật. Tất cả buông bỏ không tham…. thì bệnh tật được tiêu trừ. Nên đạo Phật nói Bình thường tâm là đạo, không giận hờn, không lo lắng, không sợ hãi, buồn phiền…còn các tiên gia khuyên nên giữ tâm Điềm đạm hư vô, thân nào mà bệnh tật. Cho nên áp huyết là máy đo khí huyết trong cơ thể cũng bị thay đổi khi tâm thần bất an, rối loạn, thay đổi tâm lý bất thường như buồn hại phổi, lo hại tỳ, sợ hại thận, giận hại gan, căng thẳng hay chán đời hại tim. Tất cả những thay đổi tâm lý làm thay đổi áp huy ết. Về khoa học thì Tinh thần hưng phấn làm tăng áp huyết, tinh thần ưc chế làm hạ áp huyết. Nên môn học Khí Công Y Đạo dựa vào sự thay đổi của 3 yếu tố Tinh-Khí-Thần qua việc khám định bệnh và cũng để điều chỉnh lại Tinh-Khí-Thần cho áp huyết trở lại bình thường lọt vào tiêu chuẩn là khỏi bệnh. Kết luận Sau khi cháu đã nghiên cứu kỹ những lý thuyết của khí công, thì cháu sẽ thấy những dấu hiệu bệnh mà cháu đang có do cháu tự làm ra bệnh, chỉ cần bổ máu, buông xả không tham lam hít vào, không lo lắng sợ sệt, không biết tập thở khí công thì tập đọc theo câu niệm của Pháp Môn Tịnh Độ dưới đây, một th ời gian sẽ khỏi bệnh. Đó là cách tập thở khí công để điều chỉnh Khí. Tự mình đọc theo, chia ra cứ 3 câu hay 10 câu là 1 hơi thở. Nhiều bệnh ung thư, nhờ luyện hơi thở bằng tụng niệm 24/24 suốt ngày đêm, trừ khi ngủ vô thức, còn khi tỉnh táo tụng niệm hoài, tự nhiên khỏi bệnh ung thư. Sư cô Quảng Phước bị ung thư, sau 21 ngày niệm Phật vãng sanh, đã khỏi bệnh Cứ tiếp tục uống thuốc bổ máu để đủ máu hành kinh, sinh tinh tủy, áp huyết lên đúng mới có thai được. Nhưng khi niệm danh hiệu Chư Phật, là mình đã phát ra một tần số sóng não vào không gian chiêu cảm, đồng cảm ứng với chư Phật sẽ có lợi lạc tiếp nhận được tha lực chư Phật Chữa bón và sợ khi uống thuốc làm áp huyết cao, sau khi ăn 30 phút tập bài Kéo Ép Gối -Thổi hơi ra, và để ý khi thổi hơi ra phải làm cho bụng mềm xẹp xuống để bao tử và ruột được co bóp đẩy phân ra, chứ không phải gồng cứng bụng, cũng theo nguyên tắc trên thở hơi ra nhiều mà không hít vào, chỉ há miệng thả lỏng người và bụng chờ hơi vào tự nhiên khi đầy thì thổi ra, khi thổi ra là có sẵn hơi thổi ra, chứ không phải l úc đ ó mới hít hơi vào rồi thổi ra, nhiều người tập sai chỗ này. Theo đúng nguy ên tắc. Há miệng, chờ hơi vào tự nhiên đủ, thổi ra dài cho hết hơi rồi há miệng chờ hơi vào tự nhiên, thổi hơi ra hết, tiếp tục há miệng thả lỏng cơ thể, chờ hơi vào, thổi hơi ra hết…. cứ theo chu kỳ này thì không mệt, không chóng mặt, hơi thở bình thường. Khi thổi hơi ra bằng miệng thì không sử dụng đến mũi, mũi sẽ tự thông không còn sợ nghệt mủi. Sau đó hơi đã dài, đủ hơi thì bắt đầu tập toàn bài thể dục khí công trong lớp, mỗi ngày 1 lần cho đến khi trở thành huấn luyện viên đi dạy lại cho người khác Thân doducngoc
Bằng cách tập thở, bạn tập luyện để có ít chu kỳ thở hơn, điều đó có nghĩa là bạn thở lâu hơn trong quá trình thở. Hít thở nhanh và ngắn không phải là dấu hiệu của sức khỏe tốt. Thiền đi với nhịp thở chậm và nó là để cải thiện sức khỏe cả về tinh thần và thể chất. Nếu bạn đã tham gia lớp thiền thiền hoặc yoga, tôi chắc chắn bạn đã học được cách thở chậm và lâu hơn. Các bước tập thở dài. Đây là các bước đơn giản tôi đề xuất để cải thiện hoặc mở rộng nhịp thở của bạn. Giai đoạn 1 tập khí công tập thở Bạn đã kiểm tra chu kỳ thở của mình và bây giờ bạn biết bạn thường thở bao nhiêu lần mỗi phút. Nếu bạn đang thở 2 lần hoặc ít hơn 2 lần mỗi phút, bạn có thể chuyển sang Giai đoạn 5. Tuy nhiên, hầu hết các chúng ta có thể thở trên 10 lần trở lên mỗi phút. Bạn muốn giảm số lượng xuống nhưng chúng ta phải làm điều này dần dần, không được vội. Giai đoạn 2 tập khí công tập thở Những gì bạn cần làm là cắt giảm chu kỳ thở xuống 8 lần mỗi phút, trừ khi bạn đã ở mức đó. Tám chu kỳ có nghĩa là bạn mất 7 đến 8 giây cho mỗi chu kỳ thở. Để dễ dàng hơn trong việc tính toán, hãy bấm đồng hồ 8 giây cho một chu kỳ. Những gì bạn cần làm là phân bổ cùng thời gian cho việc hít vào và thở ra. Nói cách khác, bạn cần hít vào trong 4 giây và thở ra trong 4 giây nữa. Điều này không quá khó để thực hiện. Ở cấp độ này, bạn không cần thời gian nín thở. Điều khó khăn là làm cho chu kỳ này trở thành thói quen. Trừ khi bạn tập luyện thói quen thở thường xuyên và cơ thể thời gian thích nghi với phương pháp này. Bằng cách nhắm mắt lại, mặc dù không bắt buộc và cố gắng không suy nghĩ gì trong đầu, tạm quên đi mọi thứ sung quanh bạn, bạn có thể tập trung vào hơi thở của mình dễ dàng hơn nhiều. Tôi đề nghị bạn nên tập luyện mỗi ngày nếu có thể, trong một tháng. Điều này giống như tập luyện võ, vì vậy thời gian tập thở tối thiểu nên từ 3 đến 4 lần mỗi tuần và không ít hơn. Nếu bạn không có nhiều thời gian rảnh vào ban ngày, bạn có thể làm điều này trong khi bạn đang ở trên giường ngay sau khi bạn thức dậy hoặc trước khi bạn đi ngủ. Giai đoạn 3 tập khí công tập thở Nếu bạn trở nên thoải mái với tám lần mỗi phút, hãy mở rộng nhịp thở và thử 4 lần mỗi phút. Bạn sẽ sử dụng khoảng 15 giây cho một chu kỳ thở, trong đó bạn sẽ không chỉ dành cùng một khoảng thời gian cho việc hít vào và thở ra, mà bạn có thể muốn giới thiệu một giai đoạn nín thở. Lượng thời gian mong muốn cho mỗi phần của chu kỳ thở hít vào, thở ra và giữ là 5 giây mỗi lần. Tuy nhiên, ban đầu, bạn có thể thấy khó thở quá lâu. Trong trường hợp đó, bạn có thể giảm thời gian giữ, giảm xuống còn 3 giây. Tất nhiên, thời gian hít vào và thở ra, sẽ được kéo dài đến 6 giây mỗi lần để giữ tổng thời gian chu kỳ ở mức 15 giây. Khi bạn cảm thấy thoải mái khi thực hiện nhịp thở này trong những khoảng thời gian đó trong một giờ hoặc lâu hơn thì bạn có thể tăng thời gian giữ lên 5 giây hoặc thậm chí lâu hơn. Giống như bạn đã làm ở giai đoạn 2, bạn cần rèn luyện kỹ thuật thở của mình thường xuyên nhất có thể trong ít nhất một tháng hoặc cho đến khi bạn cảm thấy thoải mái khi thực hiện chu trình thở như mô tả ở trên. Tất nhiên, nếu giảm xuống 4 lần mỗi phút là quá khó, bạn có thể giảm xuống còn 6 lần từ 8 lần. Điều này là dần dần nhiều hơn và sẽ dễ dàng hơn để áp dụng. Tuy nhiên, thời gian để đạt được mục tiêu cuối cùng sẽ còn xa hơn. Bạn cần quyết tâm và kiên nhẫn hơn vì bạn sẽ phải thực hiện nhiều bước hơn. Giai đoạn 4 tập khí công tập thở Nếu bạn thành công với 4 lần mỗi phút, bạn sẵn sàng giảm xuống còn 3 lần mỗi phút. Mặc dù việc cắt giảm xuống còn 3 từ 4 dường như là dễ dàng, bạn sẽ tìm ra mức độ khó tăng theo cấp số nhân. Trong 3 chu kỳ thở, bạn sẽ thực hiện một chu kỳ trong 20 giây. Bạn có thể chia ba chức năng như nhau, chẳng hạn như 7 giây mỗi động táchít, thở, nín. Có ba cách thở khác nhau. Một là hình thức thở ra, hít vào và nín. Thứ hai là hít vào, thở ra và giữ. Hai cái này có vẻ giống nhau và bạn có thể không thấy sự khác biệt. Tuy nhiên, bạn sẽ thấy, nếu bạn thử chúng, phương pháp thứ hai khó hơn phương pháp thứ nhất. Nói cách khác, việc nín thở sẽ dễ dàng hơn nhiều sau khi bạn lấp đầy phổi bằng không khí. Cách thở thứ 2 ngược lại, bạn cần nín thở sau khi bạn làm trống phổi. Cách thứ ba là chia đôi thời gian lúc 'nín' và đặt nó sau mỗi lần hít vào và thở ra. Nói cách khác, bạn sẽ dành 7 giây để hít vào, giữ trong 3 giây sau đó dành 7 giây để hít vào và cuối cùng có lần giữ thứ hai là 3 giây. Phương pháp này sẽ cung cấp cho bạn một cơ hội để rèn luyện hơi thở sau khi thở ra. Khi bạn đã quen với phương pháp này, bạn có thể chuyển đến phương pháp một và hai được mô tả ở trên. Giai đoạn 5 tập khí công tập thở Nếu bạn có thể thở thoải mái ba chu kỳ mỗi phút, mục tiêu cuối cùng của bạn là giảm xuống còn hai chu kỳ hoặc 30 giây cho mỗi chu kỳ thở. Quá trình đào tạo rất giống với Giai đoạn 4. Bạn có thể tự mình tìm ra tìm ra cách để tập luyện như bước 4 vì vậy tôi sẽ bỏ qua việc mô tả chi tiết. Bạn có thể muốn hỏi nếu hai chu kỳ mỗi phút là mục tiêu cuối cùng. Không, vẫn chưa phải là nó. Mục tiêu cuối cùng cho võ sĩ, tôi nghĩ sẽ là một chu kỳ mỗi phút. Trên thực tế, một số chuyên gia Yoga và bậc thầy Zen có thể và thở lâu hơn nhiều. Khoảng thở trung bình của tôi khi tôi thiền là khoảng 2 lần mỗi phút. Mặc dù đó là một con số tốt, tôi chưa đạt đến trình độ tổng thể. Mục tiêu hiện tại của tôi là giảm nó xuống một lần mỗi phút. Hãy thử bài tập được mô tả ở trên và xem bạn có thể kéo dài chu kỳ thở của mình không. Nếu bạn bận rộn và không tìm thấy thời gian rảnh rỗi mỗi ngày, bạn có thể tập thở trong khi lái xe. Nó sẽ không chỉ rèn luyện hơi thở của bạn mà đồng thời nó sẽ giúp bạn thư giãn. Kết quả là bạn sẽ bớt mệt mỏi khi lái xe khi bạn tập thở chậm. Nếu sở thích của bạn là đọc sách như tôi thì việc đào tạo này là hoàn hảo để đi cùng với việc đọc của bạn. Bạn sẽ thích đọc sách và đôi mắt của bạn sẽ không mệt mỏi như trước. Nếu bạn cũng phải làm việc trước máy tính trong một thời gian dài, bài tập này sẽ giúp bạn tập trung. Những lợi ích gần như vô hạn và một điều tuyệt vời của bài tập thở là bạn có thể làm điều này gần như mọi lúc và mọi nơi. Bạn sẽ không có lý do gì để không thực hiện phương pháp này. Sau khi quen với phương pháp này hàng ngày, bạn có thể dễ dàng thực hiện nó trong quá trình tập luyện võ thuật. Nhịp tim bpm Đối với tôi, lợi ích tốt nhất tôi có thể nhận được từ việc thở dài hơn là nhịp tim chậm hơn. Một Bác Sĩ sẻ nói với bạn rằng bạn không thể kiểm soát tốc độ hoặc hành động của trái tim nhưng điều đó không đúng. Bằng cách thở khác nhau, làm thay đổi điều đó. Nếu bạn nín thở, trong một phút, nhịp tim của bạn sẽ tăng lên. Mặt khác, nếu bạn kéo dài hơi thở, nghĩa là thở dài hơn, nhịp tim của bạn sẽ chậm lại. Bằng cách thực hành phương pháp thở nghiêm túc, bạn có thể kiểm soát hoạt động trái tim của bạn và tốc độ và nhịp đập của nó. Khả năng này sẽ là một lợi ích lớn nếu bạn là một vận động viên. Nhịp tim hoặc nhịp tim trung bình là 60-100 bpm nhịp mỗi phút. Mục tiêu nên ở một nơi nào đó trong khoảng từ 50 đến 60 bpm beat per minute. Thả lỏng Một lợi ích khác của việc kiểm soát và thở chậm là thả lỏng thư giãn hoàn toàn đi xa hơn cơ bắp của bạn. Bạn sẽ có thể thả lỏng, một cách vô thức, các mạch máu có đường kính lớn hơn để cho máu chảy nhiều hơn. Càng nhiều máu chảy vào đầu bạn trong khi thiền sẽ giúp bạn nếu bạn muốn đạt đến giai đoạn niết bàn và hoặc toàn bộ mu. Đây là lý do tại sao thiền zen đi kèm với một thực hành thở là thở rất chậm. Ngoài ra, sau khi tập luyện võ thuật chăm chỉ, bạn có thể hồi phục nhanh hơn với các mạch máu thả lỏng. Nếu bạn gặp vấn đề với việc ngủ sau một buổi tập luyện vất vả vào buổi tối, tôi khuyên bạn nên thực hiện nhịp thở chậm có kiểm soát xuống còn 2 chu kỳ thở mỗi phút. Điều này sẽ làm chậm nhịp tim của bạn và sóng não của bạn sẽ thay đổi thành Alpha và thậm chí xuống Theta sau đó tôi đảm bảo rằng bạn sẽ có một giấc ngủ rất yên tĩnh rất nhanh. Các mạch máu thả lỏng cũng có thể ngăn ngừa nhiều trường hợp đau tim và đột quỵ.
Đó là bản chất của kỹ thuật “vận khí”, làm sao làm chủ được Khí để vận hành nó trong cơ thể theo ý muốn của mình, theo mục đích của mình. Các yếu tố chính của quá trình Khí vận bao gồm 1. Hơi thở Khí công Đây là vấn đề quan trọng hàng đầu. Rất nhiều người còn nhầm lẫn rằng Khí công chỉ thuần thúy là luyện thở. Tất nhiên khâu đầu tiên của Khí công là luyện thở, qua đó không những làm cho hơi thở trong phổi và trong cơ thể của mình tốt hơn, mà còn làm cho các quá trình sinh học diễn ra trong cơ thể được tốt hơn. Nhưng đó chỉ là luyện cho Khí Hậu thiên. Bản chất Khí công còn luyện sao cho làm chủ được Khí Tiên thiên của con người. Như vậy hơi thở trong Khí công phải là hơi thở thể hiện được mối quan hệ đồng bộ giữa hơi thở của con người với năng lượng vận hành trong cơ thể. Khi thở trong quá trình luyện Khí công có 4 trạng thái chính, hay còn gọi là 4 nhịp của một chu trình thở – Đi vào nhịp hít vào. Thu khí từ bên ngoài vào bên trong cơ thể – Nén tụ nhịp nín thở. Nén tụ khí lại để kích thích tác động cho quá trình phát sinh Tiên thiên khí, phát động cơ năng và chức năng của Khí. – Đi ra nhịp thở ra. Đưa khí trong cơ thể ra ngoài. – Tán xạ nhịp ngưng thở. Tán xả dư khí, trọc khí ra xung quanh. Trong quá trình thu vào, Khí đi từ trên xuống gọi là trạng thái giáng Khí. Quá trình đưa ra, Khí đi từ dưới lên gọi là trạng thái thăng Khí. Muốn làm chủ quá trình thu xả phải có sự đồng bộ giữa hoạt động của Khí và nhịp thở. Khi thu vào giáng Khí xuống đồng thời với nhịp hít vào, khi đưa ra Khí thăng lên đồng thời với nhịp thở ra. Tóm lại trong nhịp hít vào, Khí đi từ trên xuống và từ ngoài vào trong cơ thể. Khi nén tụ lại phải nín thở, nghĩa là không thở trong trạng thái ép căng gân cơ. Động tác nén là tạo điều kiện cho sự tụ Khí được hoàn hảo. Muốn vận khí đi phải thực hiện trong nhịp thở ra. Và muốn tán xả ra ngoài phải thực hiện trong nhịp ngưng thở. Động tác này cũng là không thở nhưng thực hiện trong trạng thái thư giãn gân cơ ngược với trạng thái nén tụ. Vận khí ra rồi ngưng thở và thư giãn để tán xả ra ngoài. ảnh hưởng của nhịp thở đến hoạt động của nội tạng Khi hít vào sẽ kích thích hoạt động của tạng Tâm, Phế. Khả năng hít vào sâu, đều, chậm thì chứng tỏ hoạt động của Phế tốt, khả năng cung cấp dưỡng khí cho máu tốt, đồng thời điều tiết được nhịp tim ổn định. Nghĩa là hít vào tốt thì hoạt động của Tâm – Phế cũng tốt. Tương tự, khi nén tụ tốt thì kích thích hoạt động của Tỳ – Vị và hệ tiêu hóa tốt. Và thở ra tốt thì kích thích hoạt động của Can – Thận tốt. Khi ngưng thở thì kích thích hoạt động của hệ thần kinh. Nếu hệ thần kinh hoạt động kém thì phải luyện nhịp ngưng thở cho tốt vì hoạt động của hệ thần kinh bị ảnh hưởng do tán xả kém. Chính vì lẽ trên mà hơi thở trong Khí công được phân thành 4 chu kỳ, gọi là thở bốn thì. Chu kỳ hít – nén – thở – ngưng đó có thể đồ thị hóa thành một hình vuông đều cạnh, nghĩa là trường độ của các thì phải tương đương bằng nhau. Yêu cầu của hơi thở Khí công phải sâu, đều, chậm, nhẹ nhàng. Thở sâu trong nhịp hít vào thì mới tạo ra động năng đưa được nhiệt từ Tâm Tâm hỏa xuống Đan-điền để kích chưng Chân khí . Thở đều để tránh mọi rối loạn, để điều hòa theo tự nhiên mọi hoạt động của cơ thể. Thở chậm để tạo điều kiện về thời gian cho các quá trình sinh học trong cơ thể diễn ra được đầy đủ trao đổi, tương tác, phản ứng. Đặc biệt càng thở chậm bao nhiêu thì càng giảm được nhịp sinh học xuống bấy nhiêu. Hơi thở càng chậm thì quá trình lão hóa diễn ra trong cơ thể càng chậm bấy nhiêu. Hơn nữa hơi thở phải nhẹ nhàng để tránh đột biến, nhiều người không thở được nhẹ nhàng mà Khí bị trầm xuống không thông thoáng. Ngoài ra hơi thở phải đồng bộ với hoạt động của gân cơ trong cơ thể. Khi hít vào thì hệ thống gân cơ bị ép dần lại và căng dần lên. Khi nén tụ gân cơ ở trạng thái bị căng cực độ, khi thở ra thì trạng thái đó được giãn dần, và khi ngưng thở thì hệ thống gân cơ thư giãn hoàn toàn. Trong quá trình luyện thở 4 thì cần có sự nỗ lực và chuyên cần, mỗi ngày cố gắng một chút, ngày càng kéo dài chu kỳ hơi thở của mình lên. Khi mới tập thì có lẽ cảm thấy quá sức, nhưng càng tập càng thấy tốt dần lên. Mỗi ngày khi luyện thở cố lên một chút thì chính sự cố gắng này sẽ tạo ra phản ứng Khí hóa. Tuy nhiên trong quá trình luyện thở, luyện Khí phải tránh sự loạn động, cho nên chỉ cố một chút nếu quá đi sẽ sinh ra loạn khí. Hơi th ở mà loạn sẽ sinh ra loạn Tâm, mà hoạt động của Tâm bị rối loạn làm cho quá trình khí – huyết lên não bộ bị rối loạn và thay đổi theo. Từ đó dẫn đến rối loạn Tâm thức, Tâm thức mà rối loạn sẽ dễ dàng bị chi phối ảnh hưởng đến khả năng làm chủ của con người, kể cả khả năng làm chủ Khí. Muốn đinh Khí trước tiên Tâm phải định. Muốn tập trung được Khí thì hơi thở phải tập trung và Tâm phải tập trung tĩnh. Khí là một dạng bức xạ năng lượng, mà hoạt động của bức xạ năng lượng bào gồm hai thành phần động năng và thế năng. Động năng của Khí được tạo ra nhờ hơi thở. Còn thế năng được tạo ra nhờ sự quán khí. Muốn thực hiện quá trình thu hoặc vận khí, phải quán từ trên rất cao và từ dưới rất sâu để tạo ra thế năng cho quá trình đó. 2. Sự quán khí Đó là sự quán tưởng về sự hoạt động của quá trình khí. Quán là sự tập trung tư tưởng theo hơi thở. Quán tưởng có hai phương thức tụ quán và hành quán. Tụ quán là sự tập trung tư tưởng vào một vùng hay một điểm trên cơ thể. Càng tập trung tư tưởng bao nhiêu thì Khí lực trong cơ thể càng tập trung bấy nhiêu. Hành quán là tập trung tư tưởng đi theo một đường thường là theo đường kinh lạc trên cơ thể. Ví dụ theo mạch Nhâm từ trên xuống hoặc tuần tự theo các đại huyệt trên mạch Nhâm cũng từ trên xuống. Tương tự như vậy với các kinh lạc khác. Trong phương pháp tư tưởng của môn pháp Tĩnh Khí công thế tụ quán là tập trung vào một vấn đề, không để bị những vấn đề khác chi phối. Hành quán là tập trung vào một chương trình vào một quá trình, không để cho những chương trình khác hay quá trình khác làm cho ảnh hưởng. Đó là Tâm pháp. Sau đó phải có sự tưởng tượng, hình dung để tạo điều kiện cho những hưng phấn thần kinh tốt, tạo ra trạng thái gần như “tự kỷ ám thị”. Hưng phấn thần kinh là tạo ra năng lực hoạt động của Khí, tạo ra thế năng và động năng cho Khí. Hưng phấn thần kinh là cơ sở đầu tiên tạo điều kiện phát động Khí. Nhưng trong quá trình tạo ra hưng phấn thần kinh có lợi cho sức khỏe phải có sự định hướng mà không lụy vào nó. Sự tưởng tượng hình dung chỉ tồn tại trong giai đoạn hình như của quá trình làm chủ Khí mà thôi. Sang giai đoạn có lẽ và chắc chắn phải chủ động thoát ra khỏi sự tưởng tượng, mà thay bằng cảm nhận thực sự, bằng “chân giác”. Cuối cùng quá trình quán tưởng đó phải tập trung vào quá trình Khí, vào quá trình phát sinh, vận hành và biến vi hoạt dụng của Khí. Đưa vào quá trình Khí là đi vào theo các phác đồ, theo các chu trình hoạt động của Khí. Ví dụ như Chân khí được kích chưng phát sinh tại Đan-điền và vận hành trong Nhâm Đốc nhị mạch, đó là chu trình của Đan-điền 3. Khẩu quyết mật lệnh Đây là một trong những yếu tố quan trọng. Khẩu quyết là tiếng đọc thầm trong đầu, chủ động hướng dẫn về từng giai đoạn của một chu trình luyện Khí nào đó. Khẩu quyết chính là mã khóa tâm thức, là một phản xạ có điều kiện, đó là sự chương trình hóa một quá trình được lập đi lặp lại nhiều lần thành phản xạ có điều kiện. Các công pháp hay phương pháp đã được chương trình hóa, khi sử dụng chỉ cần đọc thầm khẩu quyết hay mã khóa tâm thức là có thể phát động được công pháp hay phương pháp đó. Nó đảm bảo tính thời gian kịp thời và hiệu quả cao. Khi chưa lập được chương trình hóa các công pháp hay phương pháp, nếu trường hợp bình thường và có sự chuẩn bị trước thì có thể vận dụng cho việc chữa trị được. Nhưng khi ngộ sự bất thường sẽ không kịp xử lý. Ví dụ như khi đang đi ngoài đường ngộ cảm, nếu chưa quen, chưa thành thạo vận dụng các bài điều trị, chưa có mã khóa tâm thức, chưa có chương trình hóa thì việc xử lý sẽ khó khăn và không kịp thời. Vì vậy phải có quá trình công phu luyện tập, làm sao có sẵn mã khóa tâm thức, có sẵn chương trình hóa cho mọi trường hợp. Chẳng hạn như luyện Đan-điền công, phải có công phu luyện đi luyện lại nhiều lần thì khi chỉ cần đọc khẩu quyết “Đan-điền sinh khí” là tất cả các quá trình “khai, thu, tụ” đã được làm xong, rất nhanh và hiệu quả cũng rất cao, chỉ cần đọc xong khẩu quyết đã cảm thấy trong bụng tại Đan-điền đã ấm nóng lên rồi. Sau khi sử dụng khẩu quyết quen rồi, quá trình Khí sẽ chuyển sang tự động hóa, khi chỉ nghĩ đến phát động Khí tại Đan-điền là đã cảm giác thấy nó ấm nóng lên rồi. Và khi tự động hóa đến mức cao độ thì không cần khẩu quyết, không cần suy nghĩ mà cơ thể vẫn tự hành động. Con người chuyên cần lắm, giỏi nhất mỗi ngày chỉ luyện được 4h, còn 20h nữa luyện cách nào. Nếu bất cẩn trong 20h đó sẽ phá hủy công quả của 4h đã luyện. Vì vậy phải làm cho cơ thể nhập được vào trạng thái luyện tự động để tâm trí cho những việc khác nữa. Hoặc luyện cho cơ thể thích nghi được với thời tiết khí hậu, thích nghi với môi trường ngoại cảnh, sao cho bất cứ điều kiện nào cũng không ảnh hưởng đến cơ thể. Như vậy mới thực sự là quá trình luyện đạt được kết quả cao. Quá trình luyện Khí công bắt đầu từ giai đoạn Tĩnh luyện, luyện tập trong trạng thái tĩnh, trong môi trường yên tĩnh. Khi tĩnh luyện đã đạt được kết quả nhất định sẽ chuyển sang giai đoạn Thiền luyện. Nghĩa là đưa cơ thể vào trạng thái tập trung cao độ, gạt bỏ được tất cả ảnh hưởng của ngoại cảnh. Nếu gặp được hoàn cảnh thuận tiện nhất là ở các vùng linh địa yên tĩnh, phải tập trung cao độ mà chuyên cần luyện tập để thu được kết quả cao. Tuy vậy con người bình thường vẫn là người xử thế, vẫn phải sống trong cuộc sống đời thường, vì vậy sau khi đã trải qua tĩnh luyện và thiền luyện cần phải chuyển qua giai đoạn tu tập mức độ cao hơn nữa là hành luyện. Nghĩa là ngay trong khi đang làm việc, đang đi trên đường mà luyện Khí được, vẫn thu vẫn hành vẫn xả. Tĩnh luyện, Thiền luyện và hành luyện vẫn là quá trình luyện khi cơ thể đang trong trạng thái thức. Nhưng còn tầm mức cao hơn nữa là mộng luyện, đó là luyện trong trạng thái ngủ. Đây là đưa quá trình luyện tập vào giấc ngủ để khai thác cơ chế vô thức. Chẳng hạn trước khi ngủ luyện bài Đan-điền công, sau khi kết thúc đọc khẩu quyết “Duy trì Đan-điền công” rồi đi ngủ. Như vậy trong giấc ngủ vẫn cảm giác được là mình đang điều khí. Phương pháp luyện đó gọi là mộng luyện. Đây là cơ chế tự động hóa cao nhất của quá trình luyện Khí. Đến lúc này con người có thể tùy thuộc vào điều kiện thực tại mà áp dụng các mức độ luyện tập, Tĩnh luyện, Thiền luyện, hay hành luyện hoặc mộng luyện. Qua thời gian luyện tập, sau khi đã đạt được một mức độ công năng nhất định, con người phải khai thác cơ chế hư tĩnh để dần dần đưa cơ thể vào trạng thái tiềm thức, vào trạng thái thiền định và trạng thái đại định. Trong trạng thái hư tĩnh sẽ sinh ra cơ chế tự động, tự động điều chỉnh, tự động chữa bệnh, tự động khai Công phu hay sự tu luyện chuyên cần là một điều cực kỳ quan trọng. Phải hiểu rằng mọi khả năng của Khí công đều được nẩy sinh trong quá trình thực hành và tu luyện, thực hành trong chính bản thân mình và với điều kiện ngoại cảnh. Khả năng, công năng và quyền năng của người luyện Khí công không phải bẩm sinh hay bỗng dưng mà có, mà phải do quá trình thực thụ tu luyện với bản thân và với các tác nhân, các đối tác. Đơn giản chẳng hạn như muốn xả khí lạnh thì phải cầm vào vật nóng mà xả, nghĩa là vừa xả bớt khí lạnh vừa thu khí nóng vào để cân bằng âm dương trong cơ thể. Tóm lại luyện Khí công khởi đầu là phải luyện thở 4 thì. Sau đó kết hợp thở 4 thì với quán tưởng hành luyện Khí, tiếp theo chuyển sang luyện quán tưởng cùng với khẩu quyết mà tạm quên đi hơi thở. Khi luyện đã tốt rồi thì chỉ cần luyện với khẩu quyết. Khi luyện với khẩu quyết có kết quả tốt thì sau đó là theo cơ chế luyện tự động. Ban đầu dùng hơi thở để tác động vào Khí và làm chủ Khí. Sau đó dùng tâm ý làm chủ Khí đồng thời làm chủ luôn cả hơi thở, khi đó hơi thở đi vào trạng thái tự động hóa. Tiến tới mức cao hơn nữa khi muốn thu Khí vào là hệ thống gân cơ trong cơ thể tự động nén lại và căng lên để Khí đi vào cơ thể, đồng thời nhịp thở cũng tự nhiên ở trạng thái hít vào. Khi muốn vận khí đi là nhịp thở tự nhiên ở trạng thái thở ra, đồng thời cơ thể tự động dãn hệ thống gân cơ và Khí sẽ dễ dàng vận hành theo ý muốn. Khi muốn tán xả cơ thể tự nhiên ngưng thở, hệ thống gân cơ tự động thư giãn hoàn toàn. Như vậy tuần tự các bước luyện trước hết lấy hơi thở làm chủ Khí, sau đó lấy Khí làm chủ hơi thở rồi làm chủ tất cả, bao trùm lên toàn bộ từ đầu đến cuối là Tâm ý phải luôn luôn làm chủ tất cả.
luyện khí công 6 hơi thở