Nụ cười Võ Thị Thắng sống mãi với dân tộc Việt Nam… Những dự cảm đau đớn đã có kể từ lúc bà rơi vào vô thức trên giường bệnh song sự ra đi của bà vẫn làm nhiều đồng đội, đồng chí thân thiết đau đớn, bàng hoàng. Ai cũng hy vọng người phụ nữ kiên cường ấy sẽ chống chọi và chiến thắng căn bệnh nan y, như đã bao lần đối mặt và chiến thắng quân thù.
Chúc em của anh một buổi sáng tốt lành! 29. Màn đêm đã kết thúc để bắt đầu ngày mới. Anh chúc em mái vui tươi với nụ cười luôn trên môi, chúc em có một ngày mới tràn đầy năng lượng. 30. Đầu tuần vui vẻ mới bao điều thuận lợi và may mắn sẽ đến với bạn!
Tôi nghĩ mình sẽ ở đây và chụp ảnh 10 năm nữa, vì tôi muốn nhìn thấy mọi thứ. Réhahn và nhân vật trên bìa sách của mình. - Nói về nụ cười, tại sao anh lại đặt tên dự án chụp những con người Việt Nam của mình là "Hidden smile" (Nụ cười ẩn giấu).
Không biết bao năm qua anh đã từng yêu và thương tôi chưa, hay chỉ như ngày đầu, thấy hợp là được. Không được chồng quan tâm, yêu thương, vậy mà cuối tuần anh lại khiến tôi bất ngờ. Sau 15 năm cưới, lần đầu tiên anh làm một việc khiến tôi xúc động. Anh nhắn cho
Nam ngôi chính thức từ bỏ hình tượng lạnh lùng, trầm lặng như những lúc xuất hiện trên phim mà lột xác thành một chàng trai sở hữu nụ cười ấm áp, gương mặt, biểu cảm đáng yêu đủ để "đốn tim" người hâm mộ ở những khoảnh khắc ngoài đời. 7. Nhâm Gia Luân Nụ cười của Nhậm Gia Luân có thể nói là mang một sức hút khó cưỡng.
wtfm. Một bông tuyết đỏ rơi trên mặt Trần Hân, không hòa tan nhưng mang theo lạnh giá, tựa như lời Tô Minh, nhẹ nhàng mang chút hơi thở xa lạ rơi và tai cô, truyền vào tinh thần môi còn dính máu, máu đỏ rực giống như màu bông tuyết trên mặt vậy, khiến người không chia rõ rốt cuộc là máu hay tuyết lẽ chữ tuyết phát âm giống huyết vốn là có đạo lý tồn tại."Không tại sao hết, nếu phải nói thì ngươi là Tô Minh, là...Tô Minh cùng ta lớn lên." Trần Hân lau máu nơi khóe miệng, nhìn Tô Minh, vẻ mặt phức tạp biến mất, thay thế là dịu dàng và nụ Minh im lặng, nâng lên tay phải, sát kiếm hưng phấn run rẩy bị Tô Minh vung hướng bầu trời. Chỉ thấy ánh sáng đỏ chớp lóe, một tia chớp máu hiện ra trong trời đất, rít gào lao hướng kiếm to giáng tiếng nổ chấn động xung quanh, hình thành sóng gợn trùng kích vòng tròn, ở trên đầu Tô Minh tiếng nổ ầm ầm. Kiếm to giáng xuống thành bốn năm mảnh, dấy lên vòng tròn khí lãng, như muốn rạch giới hạn giữa trời và đất."Cảm ơn." Tô Minh nhẹ giọng nói."Tô Minh, tất cả ở Ô Sơn là hư ảo, nhưng mà, cũng có chân thật. Bên trong, Lôi Thần là thật, Tiểu Hồng cũng là thật, còn có Bạch Linh, cô ấy có mặt chân thật." Trần Hân nhìn Tô Minh. Cô cảm nhận được nếu quá khứ của một người đều là giả dối, cái loại cảm giác không chân thật đó tựa như thủy triều nhấn chìm người ta, sẽ khiến người bất giác chất vấn mọi thứ, thậm chí không biết điều gì mới là sự thật."Ngươi giết Bắc Lăng, chắc là thiên tài tông môn khác, họ cùng dung nhập vào Ô Sơn trưởng thành với ngươi đều đã chết, nhưng mà Tô Minh, họ chết chỉ là một lũ phân thần thôi. Chuyện Ô Sơn đã là rất lâu về trước, năm đó mỗi người chúng ta thức tỉnh đợt luân hồi đó thì từ nó có được không ít tạo hóa và cảm ngộ, trở thành thiên tài thật sự trong tông môn mình. Bây giờ còn ở đất Man tộc, những kẻ bị ngươi giết là vì giữ cho ngươi từngđợt luân hồi, vì khiến ngươi mờ mịt, nên phân thần nhất định tồn tại. Họ ở trong tông môn tiên tộc, không chết." Trần Hân nhìn Tô Minh, nói ra sựthật."Vậy, còn cô?" Tô Minh lạnh nhạt hỏi."Ta cũng là một lũ phân thần, ta có thể cảm nhận ý thức bản tôn, khi trông thấy ngươi thì tra cảm nhận được phức tạp, và hoài niệm của mình." Trần Hân vẻ mặt chua xót, lắc đầu."Ta tu hành từ nhỏ, những năm gần đây ký ức rực rỡ nhất trong đời chính là lúc ở Ô Sơn. Ta thật rất hy vọng có thể vĩnh viễn ở trong luân hồi đó, không thức tỉnh, luôn luôn luôn luôn ở Ô Sơn..." Mặt Trần Hân tái nhợt, chua xót thì thào, dường như không phải nói với Tô Minh mà là câu đã áp lực rất lâu Trần Hân lầm bầm thì trên bầu trời, gần vạn đệ tử Đại Diệp tiên tông nhanh chóng biến đổi vị trí, giao thác nhau cho người cảm giác kiếm trận trên bầu trời lại biến đổi. Kiếm khí còn cường đại hơn mới nãy ngưng tụ, từ trên trời lao nhanh hướng Tô Minh."Tô Minh, trong chúng ta có người lựa chọn quên, nhưng vẫn có kẻ luôn nhớ ngươi, nhớ Ô Sơn, nhớ trong luân hồi cùng trưởng thành. Ô sơn đã trở thành quá khứ, nhưng nó...ở trong lòng ngươi, cũng ở trong lòng chúng ta." Trần Hân nâng lên tay phải, khi nói mấy lời này thì khóe miệng máu tươi càng nhiều, khuôn mặt cô nhanh chóng héo rút, dần xuất hiện nếp Trần Hân vang vọng, Tô Minh vụt quay đầu, hắn thấy Trần Hân nhanh chóng tan biến, thân hình tựa tro bụi."Lũ phân thân của ta làm trái lời thề, ở đất Man tộc nói quá nhiều sự thật cho ngươi, đây là trừng phạt trái lời thề, phân thần hồn phi phách tán. Nhưng họ không thể làm gì bản tôn ta được. Tô Minh...đừng trách Bắc Lăng, hắn đã không phải là hắn..." Trần Hân nhẹ giọng nói, mắt nhắm nghiền, thân hình biến thành tro bụi tan trong trời Minh im lặng, biểu tình hơi phức tạp, trên đầu hắn kiếm to lao nhanh đánh vào người. Nhưng khi kiếm khí tới gần thì Tô Minh nâng lên tay trái mạnh chộp vào kiếm khí, trong tiếng nổ, kiếm khí vỡ tan. Lấy Tô Minh làm trung tâm, đá dưới chân vỡ vụn lan tràn, như có bão tố có thể đập tan ngọn núi càn quét. Tiếng nổ càng dữ dội, nửa ngọn núi dưới chân Tô Minh toàn bộ tan núi này chia năm, xẻ bảy, Tô Minh cúi đầu nhìn kiếm trong tay, kiếm đỏ thẫm nhuộm đầy máu, hắn nhìn quần áo của mình, đôi tay, hắn có thể cảm nhận vô số oan hồn thê lương ngoài người. Những thứ đó đều là tiên tộc chết trong tay giác vô cùng mệt mỏi lại xuất hiện trong tâm thần Tô Minh, cảm giác này bao nhiêu năm nay không phải lần đầu tiên, nhưng giờ mệt mỏi sâu hơn trước một Minh muốn nhắm mắt lại nhưng không thể khép kín, vẻ mặt hắn trong chớp mắt xuất hiện biến đổi kịch liệt. Trong mắt mệt mỏi chợt biến mất, hít thở dồn dập, bởi vì...Khi ngọn núi thành bốn, năm mảnh thì hắn cảm nhận được...hơi thở của Nhị sư huynh!!!Không chút do dự, Tô Minh nâng tay trái ấn pháp quyết vung trước mặt. Cái vung này cuồng phong rít gào cuốn bốn phía tất cả đá vụn dạt ra, thoáng chốc bởi vì xung quanh tan vỡ mà xuất hiện cát bụi đều tán đi lộ ra mặt vốn là mặt đất có núi Đại Diệp tiên tông, bây giờ tại đây có một quang cầu cỡ mấy cầu chớp lóe ánh sáng rực rỡ, bên mép có từng đợt sương mù lượn lờ. Trong quang cầu tồn tại một cái bóng đen vặn vẹo, thấy không rõ hình dáng vì y không còn diện mạo, hoàn toàn là bóng đen do khói đen ngưng tụ lại. Trong ngoài quang cầu có sáu ích sắt to, sáu sợi xích xuyên thấu quang cầu liên tiếp cùng bóng đen như dung nhập vào thần hồn, tựa như phong ấn. Chỗ khác của sợi xích chôn trong mặt đất, dưới đất có một trận pháp to lớn. Trận pháp cực kỳ phức tạp, không biết nó có tác dụng gì, nhưng Tô Minh có thể thấy ra một trong tác dụng của nó chắc chắn là trấn áp. Trấn áp bóng đen trong quang cầu, rồi còn cần nguyên ngọn núi Đại Diệp tiên tông cùng trấn áp, khiến trận pháp, quang cầu ở dưới Đại Diệp tiên tông chẳng hề tỏa ra chút hơi thở nào. Nguồn giờ núi Đại Diệp tiên tông sụp xuống mới lộ ra quang cầu Tô Minh con mắt muốn nứt ra nhìn rõ ràng trận pháp mặt đất và quang cầu, hắn thấy bóng đen trong đó vặn vẹo như sắp tan vỡ. Sáu khói đen mang theo tử vong tản ra từ bóng đen dọc theo sáu xiềng xích lao hướng trận pháp, hiển nhiên không phải bóng đen tự nguyện mà bị sáu sợi xích hút lấy. Sáu luồng khói đen dung nhập và trận pháp dưới đất, chớp mắt trận pháp hóa thành linh lực thiên địa khuếch Minh ngửa đầu phát ra tiếng gầm điên cuồng, mắt đỏ rực có máu chảy ra như là huyết lệ. Hắn nên sớm nhìn ra khu vực Đại Diệp tiên tông có linh khí thiên địa đậm đặc hơn tông môn khác rất nhiều, nhưng hắn không mấy để ý. Hắn không ngờ Đại Diệp tiên tông sẽ làm ra chuyện khiến ngườiđiên cuồng như một sinh mệnh chuyển hóa thành trận pháp linh khí thiên địa, sáu sợi xích chính là đường dẫn hút sinh mệnh đó, mà sinh mệnh đó là bóngđen trong quang cầu. Quang cầu phong ấn bóng đen bên trong là nguồn gốc Tô Minh quen thuộc, là lý do khiến hắn giờ đây điên cuồng."Nhị sư huynh!!!" Tô Minh gào thét, chất chứa khàn đục, giận dữ và điên lời của Trần Hân khiến Tô Minh im lặng, trong lòng dấy lên mệt mỏi, thậm chí hơi tạm dừng giết chóc Đại Diệp tiên tông. Nhưng mà thấy Nhịsư huynh rồi, nhìn bóng dáng yếu ớt như sắp tan biến thì sát khí của hắn lại dấy lên."Đại Diệp tiên tông, tiên tộc..." Tô Minh nhoáng người lao hướng mặt khắc Tô Minh đã tới gần trận pháp dưới đất, kiếm trong tay phải nâng lên chém xuống, trời đất chấn động, sát kiếm chém và một sợi lực to lớn bắn ra vọt vào người Tô Minh, khiến cổ tay hắn vỡ, máu đầm đìa, hắn lùi lại ba bước. Nhưng dù nói là hắn lùi mà sợi xích két một tiếng từ giữa tan vỡ. Sợi xích này tuyệt đối không bình thường, nếu không phải Tô Minh nắm sát kiếm thì rất khó dễ dàng chặt vỡ một trong sáu sợi xích vỡ thì trên bầu trời gần vạn người Đại Diệp tiên tông lại chém xuống một kiếm, gào thét lao hướng Tô Minh, thậm chí gần vạn đệ tử Đại Diệp tiên tông mỗi người cắn đầu lưỡi phun ra máu. Máu của họ dưới tác dụng kiếm trận trở thành từng tiểu kiếm đỏ, gần vạn tiểu kiếm máu như là mưa kiếm, theo sau kiếm khí khổng lồ đổ ập xuống Tô chính lúc này, theo sợi xích thứ nhất vỡ, có một giọng nói yếu ớt từ quang cầu truyền ra. Bóng đen vặn vẹo như là bớt đi áp chế một ít, từmơ hồ hơi ngưng tụ, khiến sương khói mờ ảo tụ thành thân hình, dù vẫn hư ảo nhưng bộ mặt rõ ràng hơn nhiều, lộ ra khuôn mặt tái nhợt nhưng treo nụ là...khuôn mặt của Nhị sư trải qua thống khổ khó mà tưởng tượng, Tô Minh chưa từng thấy khuôn mặt tái nhợt Nhị sư huynh như vậy. Nhưng mà nụ cười của Nhị sư huynh vẫn dịu dàng như trong ký ức, y ngẩng đầu như muốn để nửa bên mặt đón ánh nắng. Y mỉm cười, nhìn Tô Minh."Tiểu sư đệ."
Tâm sựHẹn hò Chủ nhật, 18/12/2022, 2100 GMT+7 Xin chào anh - người lạ rồi sẽ thành quen. Lần đầu viết thư, em thấy hồi hộp và nhiều bỡ ngỡ. Em là cô gái 30 tuổi, đến từ Tây Nguyên, sống và làm việc tại TP Hồ Chí Minh, vui vẻ, hòa đồng, cao và hơi gầy là điều mà mọi người hay nói về em. Nhìn thấy em là nhìn thấy nụ cười và tiếng chào đầu tiên không phân biệt tuổi thích của em là được thư giãn cùng bạn bè bên các quán cà phê yên tĩnh, cùng nhau du lịch và trải nghiệm những điều mới lạ tại nơi đó. Dù đi nhiều là vậy nhưng vẫn chưa tìm thấy người em cảm thấy yêu thương. Chắc do đi về em lại vùi đầu vào sách vở, công tại em làm công việc văn phòng ổn định, thành thạo một ngoại ngữ. Em chưa từng kết hôn nên mong anh cũng vậy. Người đồng hành cùng em là người hiếu thảo, lễ phép, biết chia sẻ, có công việc ổn định, đúng giờ và tôn trọng ngắn nhưng hy vọng sẽ mở đầu cho những cuộc trò chuyện dài hơn của chúng ta. Nếu cảm thấy hợp, vậy tại sao không nở một nụ cười và gửi thư chào nhau anh sớm gặp được người đồng hành cùng giả gọi vào số 024 7300 8899 máy lẻ 4529 trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc Họ tên Hoa dã quỳ Tuổi 30 tuổi Nghề nghiệp Văn phòng Nơi ở Quận 1, TP Hồ Chí Minh Giới tính Nữ
Mục lục Bài thơ về nụ cười dưới góc nhìn của thi sĩ Bài thơ nụ cười – tác giả Hàn Mặc Tử Bài thơ mượn nụ cười em – tác giả Trầm Vân Bài thơ nụ cười – tác giả Việt Dương Nhân Bài thơ nụ cười xuân – tác giả Xuân Diệu Bài thơ Nụ cười với đời – tác giả Phương Vương Bài thơ Nụ cười trong thơ – tác giả Trần Minh Hiền Bài thơ nụ cười Thương nhớ - tác giả Đinh Hùng Bài thơ Nụ cười – tác giả Nguyệt Cầm Bài thơ Nụ cười hạnh phúc – tác giả Mạc Phương Bài thơ Nụ cười em – tác giả Huỳnh Minh Nhật Một số bài thơ hay về nụ cười Nụ cười của em Nụ cười chú rể Nụ cười của mẹ Nụ cười Một nụ cười Nụ cười Giữ mãi nụ cười Cho một nụ cười Hái nụ cười Nửa nụ cười Nụ cười phong ba Nụ cười Gửi một nụ cười Nụ cười biết gửi cho ai Nụ cười không vui Người ta thường nói nụ cười là niềm vui, là hạnh phúc. Nụ cười chỉ xuất hiện khi chúng ta đang trong trạng thái tích cực, vui vẻ. Thế nhưng, cũng có câu “cười ra nước mắt” để nói những nụ cười được tạo ra trong đau khổ, khi một ai đó đau đớn hoặc tổn thương thì nụ cười lại mang một ý nghĩa khác. Bài thơ về nụ cười dưới góc nhìn của thi sĩ Cuộc sống muôn hình vạn trạng và nụ cười không phải lúc nào cũng hiện diện cho sự tươi vui. Chính sự đa dạng đó mà chỉ một biểu cảm “cười” đã tạo ra biết bao nguồn cảm hứng cho các nhà thơ viết về nụ cười của nhân sinh. Những nụ cười ấy được thể hiện khác nhau dưới mỗi góc nhìn và cảm nhận của từng người. Bài thơ nụ cười – tác giả Hàn Mặc Tử Trăng lên, nước lặng, tre la đà Rơi bóng im trên đám cỏ hoa Tiếng động sau cùng lau cỏ mọc Tiếng ca chen lấn từ trong ra. Tiếng ca ngắt — Cành lá rung rinh Một nường con gái trông xinh xinh Ống quần vo xắn lên đầu gối Da thịt, trời ơi! trắng rợn mình. Cô gái ngây thơ nhìn xuống hồ Nước trong nổi bật dung hình cô Nụ cười dưới ấy và trên ấy Không hẹn, đồng nhau nở lẳng lơ. Nguồn Internet Bài thơ mượn nụ cười em – tác giả Trầm Vân Cho anh mượn nhé nụ cười Cho lòng đông lạnh đâm chồi nụ xuân Gọi về ngọn gió lâng lâng Xua tan phiền muộn gót trần đa đoan Nụ cười em chở xuân sang Tiếng chim mừng hót vội vàng gọi nhau Lòng anh cũng rộn xôn xao Trở về cái tuổi ngọt ngào tóc xanh Nụ cười chở nắng long lanh Má hồng e ấp một vành nón nghiêng Giấu vào đâu nụ cười duyên Cho đàn bướm lượn cánh mềm bay theo Lòng anh ngàn tiếng suối reo Nụ cười em nở trong veo suối hồ Đồi thông hoa cỏ ngu ngơ Con đường dốc thác đợi chờ bóng ai Mùa xuân quàng nhẹ qua vai Đào hồng chừng nở thêm vài chùm bông Nụ cười lợp mái tình chung Chèo khua con sóng trôi dòng yêu thương Ly cà phê ngọt tình vương Nụ cười em bỏ thêm đường đó thôi Đừng em bước lạnh xa xôi Hồn thơ anh sẽ một đời lạnh đông. Nguồn Internet Bài thơ nụ cười – tác giả Việt Dương Nhân Nụ cười nào mất tiền mua Đời riêng chua chát, phải lùa vào trong. Nụ cười làm đẹp tấm lòng, Đến trong giấc ngủ mộng hồng yên vui. Nụ cười tế nhị hòa hài, Như ngàn hoa nở giữa ngày mùa Xuân. Nụ cười là ánh nắng hồng, Sang hèn, xấu đẹp đều đồng như nhau. Đừng xem kẻ thấp người cao, Nụ cười bình đẳng nồng trao tặng người. Nguồn Internet Bài thơ nụ cười xuân – tác giả Xuân Diệu Giữa vườn inh ỏi tiếng chim vui Thiếu nữ nhìn sương chói mặt trời Sao buổi đầu xuân êm ái thế! Cánh hồng kết những nụ cười tươi Ánh sáng ôm trùm những ngọn cao Cây vàng rung nắng lá xôn xao Gió thơm phơ phất bay vô ý Đem đụng cành mai sát nhánh đào Tóc liễu buông xanh quá mỹ miều Bên màu hoa mới thắm như kêu Nỗi gì âu yếm qua không khí Như thoảng đưa mùi hương mến yêu Này lượt đầu tiên thiếu nữ nghe Nhạc thầm lên tiếng hát say mê Mùa xuân chín ửng trên đôi má Xui khiến lòng ai thấy nặng nề… Thiếu nữ bâng khuâng đợi một người Chưa từng hẹn đến – giữa xuân tươi Cùng chàng trai trẻ xa xôi ấy Thiếu nữ làm duyên, đứng mỉm cười. Nguồn Internet Bài thơ Nụ cười với đời – tác giả Phương Vương Nắng hạn bao năm, đất khô cằn Cơn mưa rào có thấm chi đâu Cuộc đời này còn bao buồn tủi Một nụ cười không xóa buồn đau. Giữa trưa hè trời xanh oi ả Ta thả hồn theo gió vi vu Mong thư thái lòng vui kiếp sống Cho nụ cười không tắt trên môi. Trăng về đâu khi đêm đen tới Ba mươi rồi không thấy trăng treo Đời buồn vui như trăng vậy đó Sáng bao ngày vẫn có đêm đen. Thôi hãy vui với đời người nhé Giữ nụ cười nở mãi trên môi Cùng với nhau đi dặm đường dài Dẫu xa rồi người vẫn nhớ ta. Nguồn Internet Bài thơ Nụ cười trong thơ – tác giả Trần Minh Hiền Âm thanh tháng chín Dòng nhạc âm vang Mơ mùa thanh tịnh Dịu dàng mênh mang Nắng nôi địa đàng Dòng sông huyễn tưởng Quên ngày quên tháng Tiếng đời yêu thương Lang thang dặm đường Ngàn năm lấp lánh Tình yêu vô lượng Mơ hồ mong manh Giấc mơ hiền lành Ngàn năm nỗi nhớ Đất trời góc cạnh Nụ cười trong thơ. Nguồn Internet Bài thơ nụ cười Thương nhớ - tác giả Đinh Hùng Thu về, em đã gặp thu chưa ? Dải nước Trường giang lạnh mấy bờ ? Thoảng bóng hoa buồn in lối cũ, Dặm đường mơ tưởng bước em xưa . Tôi mải tìm thu mấy bữa nay, Mới nên sầu mộng, nhớ nhung này . Tưởng trong thao thức, lòng giăng gió Đều nói cùng em Yêu lắm thay! Từ trái đồi xanh, xanh mãi đâu Trở về đồng nội ngát ưu sầu, Hương thơm ngây ngất, hồn hoa cỏ Hằng viễn hoài em xa cách lâu . Mảng nhớ mong em, rừng đã vàng, Dáng chiều giục giã cửa đài trang. Cảm thương nhan sắc, mờ thu thủy, Phơ phất trùng dương khói ải quan. Nước buồn cũng bởi mắt em xanh, Hồ biển rưng rưng biếc mấy thành? Em tự phương trời, thu gởi lại Nụ cười thương nhớ, nét đan thanh. Nguồn Internet Bài thơ Nụ cười – tác giả Nguyệt Cầm Tại ai mà mắt ngẩn ngơ Mây trong mắt cũng thẫn thờ mây trôi ? i qua thì cứ qua thôi Sao còn để lại nụ cười làm chi ? Nguồn Internet Bài thơ Nụ cười hạnh phúc – tác giả Mạc Phương Có lẽ là anh đang nhớ đến em. Chỉ có điều lừa trái tim không nhận. Bởi chúng mình có duyên nhưng không phận. Đành dối lòng là bạn tốt mà thôi. Tại anh mà…chúng mình chẳng thành đôi. Cứ xa cách khiến tâm sầu ứa máu. Trái tim đau chẳng còn nơi nương náu. Lệ tuôn dài dọc theo bánh thời gian. Vẫn biết là …con đường ấy gian nan. Lỡ mùa thương để trầu vàng cau úa. Em đâu cần những lời anh đã hứa. Mà là cần sự chân thật anh ơi. Cũng đâu cần sự ngọt nhạt đầu môi. Còn vật chất cũng không gì quan trọng. Tấm lòng em đang dâng ngàn đợt sóng Muốn gần bên tìm hạnh phúc cho đời. Nắm tay em…mãi mãi chẳng xa rời. Để nụ cười trên môi luôn thắm đỏ. Nguồn Internet Bài thơ Nụ cười em – tác giả Huỳnh Minh Nhật Em vẫn thế từ lần đầu mình gặp Vẫn nụ cười rạng rỡ nắng ban mai Vẫn ánh mắt làm xao xuyến tim ai Nhưng đã phai… bóng hình anh hôm ấy Ngồi gần em anh cứ hay cười nhỉ Em ngại ngùng chắc chẳng hiểu vì sao Em không thấy anh trong những giấc chiêm bao Nên sao thấy nụ cười hằn màu nhạt Từ sâu thẳm nụ cười vô vị ấy Giọt lệ buồn lặng lẽ chạy vào tim Những tâm sự thôi gác tạm vào đêm Những muộn phiền cứ chực chờ đến lượt Nhưng những suy tư anh xin ôm trọn Bóng đêm tàn anh xin chịu nhớ nhung Anh không muốn em phải bận lòng Quá khứ ấy chỉ một lần, chỉ một! Nguồn Internet Có thể thấy rằng, nụ cười thì chỉ là một dạng hình thức được bộc lộ ra bên ngoài nhưng thông qua ngòi bút của các nhà thơ thì chúng lại mang màu sắc đa chiều, đa dạng hơn. Nụ cười ấy có thể là nụ cười hạnh phúc, cười trong nỗi buồn hoặc có khi là cười cho sự nuối tiếc. Một số bài thơ hay về nụ cười Nụ cười của em Thấy em trong ảnh tươi cười Em buồn chẳng nói, mọi người biết đâu Nỗi buồn em giấu thật sâu Tâm tư giấu kín, nỗi sầu em mang. Em về mang nặng nỗi đau Để cho gió cuốn, niềm đau nhạt nhòa Cho em khóc tiếng vỡ òa Để em tan mộng, mắt nhòa châu sa. Thói đời là gió mưa sa Là hoa ảo mộng, mắt ngà lệ cay Cho em nếm rượu để say Cuộc đời vô vị, ô hay tình đời. Còn buồn cũng thế mà thôi Lau đi dòng lệ, để môi mỉm cười Trong đời còn lắm nhiều người Mang niềm vui đến, nụ cười tặng em. Đêm nay vầng trăng hóa tròn Đời em vui vẻ, vẫn còn tình yêu Cho em vui biết bao nhiêu Nụ cười hạnh phúc, thật nhiều nhé em. Sưu tầm Nguồn Internet Nụ cười chú rể Trong làn gió thoảng vi vu Êm đềm hơi ấm lời ru thì thầm Tìm về một mối trăm năm Vần thơ thôi lỗi nhịp trầm xôn xang… Thướt tha gấm áo lụa vàng Lưng ong giáng ngọc mi ngoan môi hồng Em về ước hẹn đơm bông Xao động tận tám tầng không xuân tràn Tóc huyền xen cánh Ngọc Lan Hương đưa ngất ngưởng bần thần nam thanh Em về cho giấc mộng lành Cho xanh mây nước cho anh thôi chờ Thuyền hoa cập bến duyên mơ Mâm trầu sính lễ kết tơ đôi mình Ngày mai đám cưới thật xinh Nụ cười chú rể rất tình… tặng em… Gửi đến nụ cười em yêu Giấc mơ của đôi tim trong phút đồng cảm Sưu tầm Nguồn Internet Nụ cười của mẹ Con đã về sau bao ngày xa cách Vẫn nụ cười vẫn dáng mẹ thân yêu Mái tranh nhỏ trong nắng sớm mưa chiều Đời cơ cực mẹ nuôi con khôn lớn Cha đi rồi mẹ mang nhiều đau đớn Vẫn nụ cười nén lệ chảy vào tim Mẹ tần tảo cho giấc ngủ êm đềm Con nhớ mãi ngày tuổi thơ bên mẹ Dù sóng gió và trăm ngàn lối rẽ Nhưng trong lòng mẹ vẫn mãi theo con Ngày xưa ấy bây giờ đã hao mòn Tóc đã bạc trên lưng còng trĩu nặng Móm mém cười bên khay trầu mẹ dặn "Gió lạnh về, bận thêm áo nhe con "... Sưu tầm Nguồn Internet Nụ cười Khi em hé miệng nhoẻn cười Như bông hoa nở luôn tươi bốn mùa Muôn hoa rực rỡ cũng thua Muông chim đua hót cùng hùa reo vang Như nắng thu tỏa dịu dàng Tựa cơn gió thoảng nhẹ nhàng mùa xuân Xua đông giá lạnh xa dần Ngỡ hạ đã đến thật gần bên ta Sưu tầm Nguồn Internet Một nụ cười Trăm năm nhớ mãi nụ cười Để thương để ghét một người thế thôi Một thời dĩ vãng xa xôi Ngàn lời trăng gió bồi hồi dạ ai Lúc tình nắng ấm cùng say Người ta thỏ thẻ bên tai nhớ đời Nào hoa và bướm khắp nơi Lá xanh tuổi mộng một thời luyến lưu Nụ cười chất ngất ngàn thu Lắng nghe nhịp thở bỗng như dại khờ Tình anh muôn thuở ngu ngơ Sợ em ngoảnh mặt nào ngờ vẫn theo Trời cao biển rộng tay chèo Bơ vơ thuyền mộng sóng lèo lái đi Xuân thu mờ mịt còn chi Để ta nhung nhớ bởi vì nhớ em. Sưu tầm Nguồn Internet Nụ cười “Ai” tặng em nụ cười Rồi bỏ em đi mất…. Giá nụ cười không đắt “Ai’ sẵn sàng cho không? Suốt một chiều mông lung Em đợi gì? – Chẳng biết! Cái nụ cười thân thiết Vương vấn khắp góc nhà… Em thơ thẩn vào ra Nụ cười còn một nửa Nếu ai không đến nữa Nụ cười còn phần ba Nụ cười sẽ tan ra Sau mỗi lần thất hứa Ai chẳng còn nhớ nữa Em giờ thành… chấm xa… Sưu tầm Nguồn Internet Giữ mãi nụ cười Cuộc sống thế nhân nhiều khổ đau Nên cần thông cảm hiểu cho nhau Nụ cười luôn mỉm trên gương mặt Chia sẻ tình người có trước sau Đau khổ trần gian rất khó lường Làm người hãy sống với tình thương Nụ cười miễn phí cần nên có Trang trải niềm vui đến mọi phương Đừng quá lạnh lùng không chút vui Vui lên tiến bước quyết không lùi Buông đi những thứ không như ý Nỗi khổ ôm chi để ngậm ngùi Xả hết não phiền đời đẹp tươi Gặp nhau giao tiếp có tình người Cười vui chân thật thêm thân thiết Giữ mãi cho nhau một nụ cười. Sưu tầm Nguồn Internet Cho một nụ cười Cám ơn em buổi chiều qua đó Gởi nụ cười sau liếp cửa che Con sáo bay mang câu hát dạo Ta chào em mượn lối đi về Chiều nắng nhạt lòng chưa đủ ấm Bước chân qua ngày tháng đầy buồn Khói nhà ai ngõ xa vương vấn Còn chút gì gởi nhớ gởi thương Đường phiêu bạt theo dòng sương gió Tóc xanh xưa nay nhuốm bạc rồi Vừa bắt được nụ cười lạc xứ Đủ cho hồn xao xuyến em ơi Ba mươi năm thắp tình soi mộng Để bẽ bàng trong mỗi bước chân Ai hiểu được con tim bé nhỏ Dành cho em dù có muộn màng Đời vẫn đẹp trong dòng thác lũ Ta đem theo âu yếm nụ cười Khoé môi nhỏ ngọt ngào nhân ái Ngọn sóng tình réo khúc nhạc vui Sưu tầm Nguồn Internet Hái nụ cười Nụ cười ai đã vờ quên Mà treo má lúm giữa thềm cõi mơ Đêm về thắp mộng soi chờ Hồn vương lưới nhện giăng tơ vườn Trầu Đôi bờ xanh thẳm hàng Cau Có người khăn áo bên cầu trăng non Sải theo bóng nguyệt tỏ tròn Thầm mong hái những nụ hôn chín vàng. Sưu tầm Nguồn Internet Nửa nụ cười Em trao tôi nửa nụ cười ! Làm tôi tê tái mấy mươi năm trời Xưa là chỉ thoáng lả lơi Nào ngờ duyên phận quen hơi ân nồng Lúc xa thờ thẫn nhớ trông Khi gần ngớ ngẩn đong đầy yêu đương Ngẫm hoài sao quá lạ thường Người dưng khác họ lại thương suốt đời ! Sưu tầm Nguồn Internet Nụ cười phong ba Chiều rơi, Biển cớ chi buồn? Miên miên gió lộng, tóc bồng khẽ bay Đời người lắm nỗi lất lay Cười cho hoa nở trang đài gót hoa Tan đi hỡi những xót xa Ta về làm lại chính ta thuở nào Sưu tầm Nguồn Internet Nụ cười Thiệt tình năn nỉ trả lại đi Nụ cười tôi dấu để làm chi Hay cho tôi lại chừng phân nửa ể biết là tôi có chút gì ể lỡ khi tôi xuống chợ đời Tôi còn rủng rỉnh nụ cười tươi Dẫu là nửa nụ nhưng sang lắm Có để phòng thân lúc gặp người. Sưu tầm Nguồn Internet Gửi một nụ cười Em đã là người của cõi trần Mơ ước cũng giản đơn như đất vậy Gieo vui sướng nảy mầm trong đau tấy Cây xót xa hoa nở một nụ cười Anh đi tìm cõi mộng dưới trời Sao chỉ thấy toàn cỏ sầu hoa úa Say khúc hát đời anh còn một nửa Dành dụm đợi chờ cho phút gặp tiên nga Tận cùng đêm còn lại ánh sao sa Lóe biếc lên như lời chào biền biệt Dưới trần gian em gửi lòng tha thiết Để cõi mơ anh dệt được nụ cười Sưu tầm Nguồn Internet Nụ cười biết gửi cho ai Nụ cười, mắt lá cỏ may Còn vương chút nắng non ngày xa xăm ... Nhón chân nhìn phía chiều trầm Đoạn đường “ một nửa ba năm “ êm đềm Vòng xoay chạm ánh sao đêm Mốc thời gian ngộ nghĩnh niềm đợi mong Như ngàn cánh lửa hoa hồng Ai treo bậu cửa thu phong hẹn mùa .... Có người lạc phố khuya xưa Cứ ngơ ngẩn nhớ nhặt thưa một thời Thêu thùa ngôn ngữ bơ vơ Cho sinh động nỗi vợi vời trong nhau... Sưu tầm Nguồn Internet Nụ cười không vui Có những thứ tưởng chừng như đơn giản Mà bạc tiền muôn vạn chẳng thể mua Nhưng có thứ người nghèo khó lại thừa Chỉ tiếc rằng cuộc đời chưa bằng phẳng Nên mỗi người có bầu trời khoảng lặng Cuộc đời này ai đặng hết được đâu Kẻ trắng tay mong hai chữ sang giàu Người cao sang phải nào đâu mãi mãi Nên đôi khi lệ bờ mi tuôn chảy Chưa hẳn là lòng hoang hoải bơ vơ Bởi niềm vui và hạnh phúc vô bờ Chợt ùa đến bất ngờ như sóng vỗ Nước mắt rơi chưa hẳn vì đau khổ Cười chắc gì là bến đỗ an vui Nước mắt rơi vì cuộc đời hạnh phúc Miệng mỉm cười có lúc giấu niềm đau Sưu tầm Nguồn Internet Và dù những bài thơ về nụ cười được viết theo cảm xúc nào đi chăng nữa thì chúng ta vẫn phải thừa nhận rằng “nụ cười” có thể mang đến cho con người nguồn năng lượng tích cực rất lớn. Lúc bạn bạn bế tắc, lúc bạn khổ đau, lúc bạn chán nản mệt mỏi… thay vì khóc, ủ rũ bi quan thì một nụ cười sẽ làm bạn tươi tỉnh và lạc quan hơn, tự tin hơn để đối mặt với những khó khăn trong cuộc sống này.
Thông tin bài hátTên bài hát Crying Over You Ca sĩ JustaTee, Binz Sáng tác JustaTee Album Crying Over You Single Ngày ra mắt 01/12/2013 Thể loại Việt Nam, Nhạc Trẻ, Rap ViệtSẽ có những đớn đau không thành lời Sẽ có những vết thương theo một đời Dù mình đã cắn thật chặt đôi môi sau bao điều mặn đắng Nhưng sao hôm nay con tim anh quên rằng anh là người mạnh mẽ vô cùng Có lẽ đã quá lâu cho một người Giấu hết yếu đuối bên trong nụ cười Rồi vội vàng nhắm mắt chậm lại đôi chân đi sau thời gian cùng với những vỡ tanI’m crying over you bei I’m crying over you beiKhi anh chẳng thể giữ mãi những cảm xúc vô tình bấy lâu I’m crying over you Chơ vơ đơn côi, bên những thứ xa xôi I’m crying over you bei I’m crying over you bei Che đi 1 màu trắng xoá lăn dài xuống đôi gò má nàyI’m crying over you Chơ vơ đơn côi, bên những thứ xa rồi I’m crying over…Chưa bao giờ em thấy anh khóc Đâu có nghĩa là nước mắt anh ko rơi đâu Chỉ là ko muốn em biết anh yếu đuối Nhưng em đừng để tâm nhé, anh ko sao đâu Và giờ trên mắt anh lại là những giọt lệ Yêu em, anh đã quên mất, anh từng mạnh mẽ Đừng, xa anh để cho nỗi nhớ làm nhoà đi hết bức tranh anh từng vẽ Vẫn đó màu mắt xanh còn ít bình yênVáy trắng vẫn còn tinh khiết Nhưng con tim em đã lạnh hơn nhiều lắm Tình yêu anh vẫn chưa đủ để sưởi ấm Cho con tim đã trải qua quá nhiều nỗi đau.. anh biết chứ Em cần nhiều hơn thế, anh biết chứ Anh nào muốn nước mắt anh rơi, noAnh đâu muốn 2 đứa 2 nơi đâu Vì vậy anh ghét con người yếu đuối trong anh Nhưng bên em ranh giới đó rất mong manh Em cho anh cười, cho anh khócThay đổi nhanh trong phúc chốc Cho anh buồn cho anh vui Đưa anh qua từng cung bậc của cảm xúc…em Và khi đi đến nơi nỗi đau em buông tay anh nơi đây, chân lạc giữa đêm, babe You don’t know everytnight im crying over you, yeaI’m crying over you bei I’m crying over you bei Khi anh chẳng thể giữ mãi những cảm xúc vô tình bấy lâu I’m crying over you Chơ vơ đơn côi, bên những thứ xa xôi I’m crying over you bei I’m crying over you beiChe đi 1 màu trắng xoá lăn dài xuống đôi gò má này I’m crying over you Chơ vơ đơn côi, bên những thứ xa rồi I’m crying over Anh không biết trước khi cơn mưa đến Mưa vô tình… Tí tách tí tách rơi… Để đôi vai ngấm tận cùng, quên hết lạnh lùng Anh buông mình theo cảm xúc Cứ mặc mưa hay là em làm tan vỡ baby alriteI’m alrite bei, i’m alrite can u feel that, bei Vị mặn chia đôi thay cho bao ngọt ngào đã trôi qua Đôi môi anh bây giờ đắng lắm, nhưng anh đành phải nuốt thôi vì mất em rồi. Nước mắt ko giúp anh được nhiều Ko giúp anh lấy lại những thứ anh từng yêu, no Nếu muốn khóc cho hết đi nỗi buồn Vì ít nhất anh biết ta đã 1 lần yêu nhau Và những phút yếu mềm anh cần lắm Một cái ôm thật chặt từ đôi tay Những lúc tuyệt vọng anh cần lắm Giọng em nói, “baby, are you ok?” Em, giờ nơi đây tối lắm Em, giờ tim anh rối lắm Anh cố cười nhưng nước mắt vẫn cứ tuôn thôi Làm đôi tay anh có lúc như muốn buông xuôi, tất cả Nhưng anh nhớ rằng, em từng nói là Chỉ cần một người giữ, thì ta vẫn còn hy vọng Vậy giờ hy vọng của anh đang nơi đâuBabe don’t you know I’m I’m crying over you bei I’m crying over you bei Khi anh chẳng thể giữ mãi những cảm xúc, vô tình khi anh đứng bên em I’m crying over you Chơ vơ đơn côi, bên những thứ xa xôi I’m crying over you baby, uhhhh I’m crying over you, no no uhhhh Che đi 1 màu trắng xoá lăn dài xuống đôi gò má này …Vì ngày đó anh chưa bao giờ muốn em nhìn…I’m crying over…I’m crying over… I’m crying over…I’m crying over… I’m crying over…I’m crying over… I’m crying over…I’m crying over… Chơ vơ đơn côi, bên những thứ đã qua rồi I’m crying over…I’m crying over… I’m crying over…I’m crying over… I’m crying over…I’m crying over… Che đi 1 màu trắng xoá lăn dài xuống đôi gò má này I’m crying over you Chơ vơ đơn côi, bên những thứ xa rồi I’m crying over…
1. Biết trước sẽ đau em àNhưng mọi chuyện rồi sẽ quaEm vẫn còn tương laiEm phải yêu thêm aiChẳng lẽ anh níu em hoàiMãi bận rộn như anhTheo sau anh đôi khi em buồnAnh nào đâu biếtSợ anh lo lắngNên em cứ mãi lặng im[ĐK]Nụ cười đã tắtĐằng sau nước mắtNgười vì anh cố níu duyênChỉ toàn nhận lấy ưu phiềnChỉ vì anh vô tâmMột điều đơn giản lắmChăm lo em anh cũng không trọn vẹnChẳng ngờ người đến sauHiểu rằng anh đã saiNên làm điều ngược lạiNgày trôi mưa thấmNhìn nhau lạ lẫmEm yêu ai rồiBuồn ơi đau hơnDày vò cô đơnTừng dòng tin đến vô tậnChờ hoài vẫn thấy im lặngNhận ra sau tất cảMọi lần anh vấp ngãKhông đau bằng như lúc nàyNhìn mưa anh thấm sâuNgoài trời mưa rất lâuChỉ biết tự trách mìnhLạc mất emAnh mới biếtAnh đã sai!2. Vì anh đâu biết rằngAnh như đang ngồi nơi đáy giếngQuanh em bao người trác tuyệtEm chẳng rung động cũng vì yêu anhMọi chuyện dường như đã đi quá xaTất cả những giới hạn của emNên điều gì đến sẽ đếnAnh không thể níu tay em
nụ cười đã lâu anh mới thấy