Bất ngờ xuất hiện bản mod AoE mang tên Đại Việt Đế Chế. 07/07/2014 Đại Việt Đế Chế có thể coi như một món ăn lạ dành cho cộng đồng hâm mộ AoE Việt Nam. Tin mới. Tựa game mang phong cách Diablo cho phép người chơi tải về trước, trên cả Android và iOS Sinh ở Bavaria ngày 12/1/1893, Hermann Goering là lãnh đạo cấp cao của chính quyền Đức quốc xã. Được mệnh danh là nhân vật số 2 của Đức quốc xã sau trùm phát xít Hitler, chức vụ cao nhất mà Hermann từng nắm giữ là Thống chế Đế chế. Trước khi làm việc cho Hitler, Hermann làm chỉ huy một phi đội máy bay chiến đấu trong Thế chiến 1. Phàm nhân quân đội cùng bụi mắt chu đại chiến, từ này đó ở tại chỗ này thi thể đến xem, phải là bụi mắt chu thắng, nhưng lại trời sinh sống ở trong này bụi mắt chu rồi lại toàn bộ đều tiêu thất, việc này sao vậy nhìn sao vậy thấu một cổ quỷ dị hương vị. Đế Chế Đại Việt. Đánh giá: 9.6/10 từ 10 lượt. Danh sách chương Đọc truyện Yêu cầu truyện. Tiếp nối bộ "Nhẫn giả hệ thống". Franz sau khi thống nhất được hai đại lục ở Tử Lam tinh cầu đã trở về Trái Đất, nơi đây hắn gặp được Lạc Long Quân và đi tìm Năm 1480, tổng binh tri Bắc Bình của Đại Việt là Trần Ao sai Đào Phu Hoán đem 600 quân đánh vào Cảm Qủa, chiếm được ải Thông Quang (thuộc Quang Lang, Ôn Châu, Trung Quốc) rồi tiến vào Ban Động dựng rào chắn, sau đó tâu về triều đình. Vua Lê Thánh Tông sau đó cho người lên biên giới "biện bạch phải trái với nhà Minh". S.T Mới đây, một nhóm phát triển mang tên Green Pig Studio đã công bố dự án mới của họ mang tên Đại Việt Đế Chế. Được biết đây là một bản mod trên nền Age of Empires, tựa game chiến thuật được rất nhiều game thủ Việt yêu thích. Điều đặc biệt của bản mod này chính 7P1sl. Truyện chữ Website đọc truyện chữ online hay. Cập nhật những bộ truyện convert truyencv, bản dịch hay và mới nhất hiện nay. Với tất cả các thể loại tiểu thuyết nhưtruyện tiên hiệp, huyễn huyễn, kiếm hiệp, xuyên không, đô thị, đam mỹ được cập nhật chương theo ngày, tuần, tháng Email [email protected] Danh mục hot Truyện main bá đạo Truyện hắc thủ Truyện Main Giấu Nghề Truyện Tông Môn Truyện Main Tàn Nhẫn Truyện Mới Danh sách truyện được xem nhiều nhất Đại Quản Gia Là Ma Hoàng Đế Bá Ta Là Vạn Cổ Chúa Tể Vạn Thế Chí Tôn Kinh Thiên Kiếm Đế Mạng xã hội Tumblr TruyenchuTH Twitter TruyenchuTH Pinterest TruyenchuTH Flickr TruyenchuTH Reddit TruyenchuTH Youtube TruyenchuTH Instagram TruyenchuTH Đối tác Người đăng mocchauhuyn - Ta là Chỉ huy sứ Lang Gia đồ của Hàn quốc, phụng sự Thiện Đức nữ vương, đến đây để đón sứ đoàn Đại Việt. - Ngươi nói cái gì cơ? Hai bên liên tục hét lớn, chỉ là bên Đại Việt hét xuôi theo chiều gió biển lại rất rõ ràng, bên Kim Yu Shin hét lại bị gió biển thổi bay đi đâu mất. Binh lính hai bên nhìn hai vị chủ tướng cũng vô cùng chán nản. Cuối cùng vẫn là Kim Con Cu chạy về đến bên trận doanh nói với Kim Yu Shin. - Bẩm chỉ huy sứ, bên kia là Yết Kiêu Thiếu tá, bọn hắn chính là đi tiền trạm cho sứ giả. Kim Yu Shin tức giận cho hắn một tát nói. - Bộ ta điếc không nghe thấy sao? Trở về nói với bọn hắn ta là Kim Yu Shin đến đây để sứ thần, mời bọn hắn tiến đến. Kim Con Cu oan ức lại lần nữa chạy về trận doanh của Đại Việt nói với Yết Kiêu. - Bẩm Thiếu tá đại nhân, chỉ huy sứ bên kia đến là để tiếp đón đoàn sứ thần, chỉ huy sứ mời các ngài đi vào. Yết Kiêu gật đầu ra hiệu cho binh sĩ giải trừ cảnh giới, Kim Yu Shin bên kia cũng giống vậy cho binh sĩ cho chiến hạm bên ngoài, lập tức một chiến tàu đổ bộ được thả xuống bơi nhanh vào bờ. Cửa gỗ thả xuống Lê Chân và Ngô Tuấn ăn mặc Lễ phục Hải quân đi xuống, Bạch Liêu cũng ăn mặc triều phục đi đến, dù sao đây cũng là một cuộc gặp ngoại giao, dù là gặp ở đâu thì trang phục cũng phải trang trọng, chỉnh tề, không là mất quốc thể. Lần này Bạch Liêu là người đi trước, Lê Chân và Ngô Tuân lạc lại nửa bước chân để vị trí chủ vị cho hắn, Yết Kiêu cũng dẫn theo binh sĩ hộ tống tiến lên, toàn bộ đội đột kích tỏa ra khí chất quân nhân, kỷ luật nghiêm minh làm cho Kim Yu Shin phải sợ hãi, đội quân này chỉ sợ lực chiến đấu đã vượt trội cả các Lang đồ. Phải biết Lang đồ cũng giống như các kỵ sĩ ở châu Âu, chính là xương sống chủ lực của quân đội Hàn quốc, nên chỉ huy sứ của các Hoa Lang có địa vị rất cao. Thế nhưng rất nhanh Kim Yu Shin và các binh sĩ Hàn quốc bị thu hút sự chú ý vào Ngô Tuấn. Người này quá lạnh lẽo, tựa như một con ác lang đang nhìn chằm chằm vào bọn hắn, trời mặc dù đang là mùa hè nhưng không biết sao bọn hắn đều cảm thấy lạnh lẽo, đặc biệt là sống lưng. - Xin chào, ngươi hẳn là Kim tướng quân, ta là Bạch Liêu, là người của Bộ ngoại giao Đại Việt, lần này đến tỏ vẻ giao hảo với Thiện Đức nữ vương bệ hạ. Bạch Liêu trước kia là người phát ngôn của bộ ngoại giao Đại Việt, sau Lý Anh Tú bắt hắn theo quân với vai trò tham mưu, để Lưu Thúc Kiệm thay thế, lần này đến mọi việc ngoại giao đều do hắn chủ trì. Bạch Liêu còn rất trẻ, với nụ cười tỏa nắng như đưa Kim Yu Shin và các binh sĩ Hàn quốc ra khỏi hầm băng giá lạnh mà Ngô Tuấn tạo ra. Kim Yu Shin tỉnh hồn ho hai tiếng, gương mặt hơi đỏ lên nói. - Ta chỉ là chỉ huy sứ của Lang Gia đồ thôi, cũng không phải tướng quân. Nữ vương đã bên trong chờ, các vị mời đi theo ta. Ngô Tuấn để Yết Kiêu dẫn theo một trăm binh sĩ cùng mình đi vào bên trong, những người còn lại một nửa đào công sự phòng ngự, một nửa cảnh giới, dù sao đây là dị đia, Ngô Tuấn phải đảm bảo tất cả đều được lo liệu cho tình huống xấu nhất. Kim Đức Mạn đón tiếp đoàn người Đại Việt tại ngôi nhà có thể xem là khang trang nhất làng, bình thường nàng không ở đây bởi vì muốn cho người dân và binh sĩ xem mình cũng nằm gai nếm mật, cũng khổ như bọn họ để tranh thủ được sự ủng hộ của binh sĩ và dân chúng. Và quả thực nàng đã thành công, tính đến bây giờ là như vậy. Kim Đức Mạn đã thay vào triều phục màu đỏ, vạc đen, bên trên đính đầy trang sức nhìn rất đẹp mắt, mái tóc dài cũng được búi cao lên sau đầu, cả người nàng tỏa ra khí tức cao quý mà uy nghi của một vị nữ vương chân chính, thậm chí đến Ngô Tuấn nhìn thấy cũng âm thầm tán thưởng, sắc đẹp của ngàn không thua kém gì Nguyên phi Ỷ Lan trước kia. - Bái kiến Thiện Đức nữ vương. Bạch Liêu hướng Kim Đức Mạn khẽ khom người cúi chào, Lê Chân và Ngô Tuấn làm một cái quân lễ, thân phận của hai người không cho phép cúi đầu trước bất kỳ ai ngoại trừ Thừa Mệnh hoàng đế. Kim Đức Mạn khẽ mỉm cười nói. - Xin chào sứ thần đến từ Đại Việt. Mời các ngươi ngồi. Người đến, dâng trà. Lập tức bên người liền đi ra mấy tên binh sĩ vụng về dâng lên cho bọn họ mấy chén trà thô nhạt toẹt. Lê Chân không khỏi nghĩ đến Lý Anh Tú, bên người cũng không có cung nữ, lúc nào cũng kè kè Trần Thư bên cạnh mình đây. Kim Đức Mạn tỏ vẻ có lỗi nói. - Thật thứ lỗi, chúng ta trong thời kỳ chiến loạn, không thể chiêu đãi các ngươi tốt hơn. Bạch Liêu vẫn một bộ thong dong nhẹ nhàng đáp. - Bệ hạ quá lời, chúng ta đa phần là quân nhân cũng không chú ý quá nhiều tiểu tiết. Hai bên khách sáo lời qua tiếng lại một chút, may mắn cả Lê Chân và Ngô Tuấn đều không phải người nóng tính, nếu để đám người Trần Bình Trọng, Trần Quốc Toản đến đây thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra. Lát sau Bạch Liêu mới nói. - Bẩm nữ vương, người ngay không nói chuyện lòng vòng. Chúng ta phụng mệnh Thừa Mệnh hoàng đế đến đây truy tìm tung tích của đoàn sứ thần đến Hàn quốc, lại nghe người báo lại đoàn sứ thần bị vây chặt bên trong núi Bạch Mã, việc này là thế nào? Kim Đức Mạn trong lòng xiết chặt, cuối cùng cũng đến. Nếu Đại Việt không hài lòng với câu trả lời của nàng trút giận đến thì hơn một ngàn quân của nàng quả thực không thể đối chọi lại được với hạm đội của Đại Việt. Kim Đức Mạn miễn cưỡng nở ra nụ cười giải thích. - Đối với việc này ta thay Hàn quốc xin lỗi Đại Việt. Nhưng việc này quả thực không liên quan đến ta, ta cũng không rõ ràng, Từ năm ngoài Chân vương đã đảo chính, đánh ta chạy đến nơi này. Ta cũng không rõ ràng chuyện gì xảy ra, hi vọng các vị không vì chuyện này mà trút giận đến dân chúng của Hàn quốc. Nếu có thể ta có thể giúp sức các vị giải cứu sứ đoàn đang bị vây ở Bạch Mã. Nàng nói không hi vọng Đại Việt trút giận lên dân chúng Hàn quốc, thực ra là không trút giận lên đầu nàng đi. Bạch Liêu cười như hồ ly nói. - Ồ, vậy không biết nữ vương có thể trợ giúp gì bọn ta đây? ===================Ta là đường phân cách=================== Cùng lúc quân Đại Việt đổ bộ lên Hàn quốc thì trận chiến trên núi Bạch Mã cũng kết thúc, liên quân đại hoạch toàn thắng, loại khỏi vòng chiến đến hai ngàn tên địch, bản thân hi sinh năm mươi người, bị thương một trăm hai mươi người, quả thực là một chiến thắng lớn. Thế nhưng Trần Khánh Dư lại không vui nổi. Bởi trên núi Bạch Mã bọn hắn thiếu lương, thiếu thuốc, thiếu đạn dược. Trận chiến này tuy thắng lợi nhưng quân nhu của bọn hắn tiêu hao cực lớn, ít nhất là hỏa cầu lưu hoàn không còn nữa, mất đi một vũ khí lợi hại đối phó với chiến thuật biển người của Hàn quốc. - Người đến, dọn dẹp chiến trường, tích thu súng đạn của bọn hắn. May mắn chính lần này lính đánh thuê Giáp vàng đánh lên núi có sử dụng súng hỏa mai, tuy chất lượng kém nhưng thuốc nổ của bọn hắn lại là chính hiệu, các binh sĩ Đại Việt chủ yếu thu lại thuốc nổ và đạn chì, súng thì vứt đi, không cần thiết. Mặc dù thu được số lượng ít, nhưng dù sao có vẫn hơn không mà. - Trần tướng quân, phải tiếp tục làm như vậy sao? Elina toàn thân áo giáp đều là bùn đất và khói thuốc súng đi đến nói, nàng chỉ hơn trăm binh sĩ bị thương được xếp thành một đống. Trần Khánh Dư gật đầu nói. - Bọn hắn đã không còn có thể chiến đấu, chỉ có thể như vậy. Trên núi Bạch Mã không có thuốc, lương thực lại ít ỏi, hơn hai ngàn người đã phải dè xẻn rất nhiều. Bây giờ những người bị thương, không còn có thể chiến đầu cũng chỉ có thể giết đi, vừa để bọn hắn đỡ thống khổ vì vết thương, vừa tiết kiệm lương thảo cho đại quân. Hơn hai mươi hộ vệ của Hoa Hồng Đen thương hội và hộ vệ của Đại Việt được xếp thành một hàng. Bọn hắn là những người phán định Không thể chiến đấu được nữa. Bọn hắn đôi mắt đều trở nên vô cảm, đối diện với cái chết dường như là điều hiển nhiên vậy. Ba tháng qua, mỗi trận chiến đều có những người bị xử tử như vậy. Bọn hắn đều biết sớm muộn cũng sẽ đến lượt mình. Chỉ là bọn hắn đau xót bản thân phải chết nơi đất lạ quê người. Trần Khánh Dư rút ra trường kiếm từng bước chậm rãi đi đến những người trọng thương, cánh tay hắn không khỏi run rẩy. Ba tháng qua bàn tay hắn nhuốm đầy máu địch, đồng thời cũng nhuốm đầy máu của đồng đội, chiến hữu của mình. Ban cái chết cho bọn họ, không ai ngoài hắn mới có thể làm được điều này. Lồng ngực Trần Khánh Dư khó chịu, nhưng đây là việc hắn phải làm, dù sau này hắn phải sống trong sự dằn vặt, đau khổ đi chăng nữa. - Trần tướng quân, xin hãy chăm sóc tốt người nhà của ta, xin hãy đem ta trở về quê cha đất tổ, đừng để ta phải lạnh lẽo nơi xứ người. Hộ vệ của tập đoàn thương mại ngước lên nhìn hắn, Trần Khánh Dư biết người này, hắn đã đi theo Trần Khánh Dư rất lâu, từ lúc tập đoàn mới thành lập. Trần Khánh Dư gật đầu nói. - Yên tâm, bệ hạ sẽ đưa ngươi trở về, gia đình cũng sẽ được tập đoàn chiếu cố. Bây giờ, an nghỉ đi người anh em. Dứt lời Trần Khánh Dư một kiếm dứt khoát cắt qua cổ hắn, người hộ vệ lập tức ngã xuống, không hề cảm thấy một chút đau đớn nào. Mắt hắn vẫn mở trừng trừng nhìn về phía Tây, nơi đó là Đại Việt, là gia đình, là vợ con của hắn, bọn họ sẽ có cuộc sống rất tốt. trang web đọc truyện Đế Chế Đại Việt hay nhất và cập nhật mới nhất từ các nguồn truyện trên cộng đồng truyện đọc online. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ nhé! Tiếp nối bộ "Nhẫn giả hệ thống". Franz sau khi thống nhất được hai đại lục ở Tử Lam tinh cầu đã trở về Trái Đất, nơi đây hắn gặp được Lạc Long Quân và đi tìm người để gánh trọng trách tìm con đường sống cho Hải Việt tộc. Lý Anh Tú được Lạc Long Quân trao cho một hệ thống như gần như AOE để xây dựng một vương quốc tại dị giới. Hãy xem cuộc hành trình đó như thế nào. Truyện liên tục nằm trong top những truyện quân sự. ======++ Để tránh trường hợp hiểu lầm, ta xin nói trước tất cả những nhân vật, đất nước, tôn giáo trong truyện đều là hư cấu, nếu có giống nhau hoặc tương tự thì chỉ là ngẫu nhiên. Tất cả nhân vật, sự kiện trong truyện hoàn toàn hư cấu, không phản ánh sự thật lịch sử - Cầu đề cử, cầu buff, cầu vote 10* Chương trước Chương sau Chương 1091 Chiến địa Ải Linh trấn Hàm Ngư 1991 chữ 45 cảm xúc 2021-07-15 000301 Chiến thuật quân sự là thứ mà con người tạo ra để áp dụng vào chiến tranh tuỳ thuộc vào ... — Chương Bị Khoá —Mở khóa chương để ủng hộ tác giả viết truyệnMỞ KHOÁ300MỞ NHANH10 chương tiếp theo Tham gia nhóm độc giả Đế Chế Đại Việt trên group fb Đế Chế Đại Việt để cùng nhau bàn luận, chém gió và theo dõi lịch ra chương nhé. Người đăng mocchauhuyn Sau khi sắp xếp tất cả cho cuộc xuất chinh Lý Anh Tú hạ lệnh cho Lê Văn Thịnh hạ chiến thư bố cáo thiên hạ. Một ngày sau Đại Việt thông qua Lễ bộ phát ra thông cáo toàn thiên hạ, đối với Crow công tước tuyên chiến. Trong văn thư ghi rõ Đại Việt sở dĩ tuyên chiến với Crow là để trả thù hai năm trước Crow công tước đã đưa binh xâm lược Đại Việt. Đại Việt không biết xâm lược là gì, Đại Việt còn sợ bị kẻ khác xâm lược đây. Đại Việt tuyên bố chiến tranh với Crow công tước mà không phải tuyên chiến với Gemanic vương quốc, đối với Gemanic vương quốc Đại Việt luôn có thái độ ngưỡng vọng, chỉ là lần này bị ép đến cùng cực, bị Crow hiếp đáp, bla, bla… nên Đại Việt mới vùng lên chống trả, mong Gemanic quốc vương lượng thứ. Tin tức này phát ra sau khi thiên hạ biết được liền bùng lên như một vụ nổ lớn, tất cả đều suy đoán Bắc Hải này muốn loạn rồi. Gemanic tuyên chiến với Bravia bại trận liên tục, hiện giờ Đại Việt là một nước nhỏ cũng muốn dẫm lên một cước. Nhưng lời lẽ tuyên chiến này quả thực không bắt bẻ đi đâu được. Đọc qua dường như không phải là chiến thư mà là một bức thư khóc lóc kể lể, người đọc dĩ nhiên lại cảm nhận được Đại Việt trước sự đày ép của Crow công tước đã nhẫn nhục chịu đựng, nhưng Crow công tước ngày một làm tới khiến Đại Việt không thể chịu được nữa phải đem binh thảo phạt Crow công tước. Nhất thời trong làn sóng nhân dân các nước Bắc Hải nổi lên ủng hộ Đại Việt, đồng thời mắng nhiếc Crow công tước là kẻ cướp, dùng vũ lực để bức hiếp người khác. Đặc biệt là các nước thân cận Bravia và các quốc gia ven biển hằng năm bị Crow đánh phá càng phản ứng quyết liệt hơn. - Có lý nào lại như vậy chứ. Trong cung điện kinh đô Gemanic lại vang lên tiếng đổ vỡ. Vinhem đệ tam tức giận lại đập phá đồ đạc. Bravia đánh vào quốc thổ bọn hắn có thể nhịn, dù sao Bravia cũng là cùng cấp độ với Gemanic, hiện tại Đại Việt vô danh tiểu tốt vậy mà cũng muốn leo lên đầu bọn hắn ngồi, điều này chính là không thể nhịn. - Ai? Ai xung phong đi đánh Đại Việt, ta lập tức phong cho bọn hắn làm đại công. Vinhem đệ tam gầm thét nói, thậm chí chức vị Đại Công cũng không tiếc treo ra. Phải biết từ rất lâu rồi đại công không có được phong qua. Nhiêu đó đủ thấy Vinhem đệ tam có bao nhiêu tức giận. Thế nhưng hội đồng quý tộc bên dưới tuyệt đối im thin thít. Bọn họ phần lớn tước vị cùng chỉ nằm ở tử tức, hầu tước, quân đội nhiều lắm cũng chỉ bảy tám ngàn, làm sao dám đánh Đại Việt, phải biết trước kia Đại Việt chính là đánh bại một vạn quân của Crow đại công đây. - Bẩm quốc vương. Đại Việt địa thế cách trở, con đường duy nhất cũng chỉ có đường biển. Nhưng hiện giờ đường biển của chúng ta…đã bị Bravia phong tỏa hoàn toan. Một tên quý tộc dè dặt đứng ra nói, lập tức hắn bị ném ngay một cái ly vào đầu. Thực không biết kiếp trước Vinhem đệ tam có phải là vận động viên ném tạ hay không mà ném ly lại tuyệt đối chuẩn xác. - Vô dụng. Ta nuôi các ngươi làm cái gì? Toàn một lũ thùng cơm. Gemanic vinh quan hàng trăm năm chính là bị lũ thùng cơm các ngươi phá hủy. Làm sao có thể không tức giận, từ lúc nào Gemanic chịu ủy khuất đến vậy, đến một nước nhỏ cũng dám leo lên đầu bọn hắn ngồi, vậy từ nay các nước Bắc Hải tuyệt đối dám đi ngang qua mặt bọn hắn. Lúc này một tên quý tộc khác đi vào, trên tay run rẩy đưa lên một bức thư nói. - Bẩm quốc vương, các nước Bắc Hải dâng quốc thứ đến nước ta, mời quốc vương đọc qua. Vinhem đệ tam hừ lạnh một tiếng giật lấy thư trong tay tên quý tộc, vừa nhìn Vinhem đệ tam liền phun ra một ngụm máu, ngã ra phía sau. - Quốc vương. Quần thần hoảng hốt chạy đến đỡ quốc vương dậy. Vinhem đệ tam mặt mày tái nhợt, cánh tay run run đưa bức thư lên nói. - Bọn hắn thật quá đáng, quốc thể của Gemanic bị ta làm mất hết. Ta có tội với các gia tộc. Nói rồi liền ngất đi. Các quý tộc nhìn vào bức thư mặt mày cũng biến sắc. Đây chính là bức thư của liên hợp mười mấy quốc gia vùng ven biển Bắc Hải ký tên dâng lên, trong thư bọn hắn nói Gemanic quốc vương tuyệt đối không được tham gia vào chiến tranh giữa Đại Việt và Crow đại công. Khi Lý Anh Tú nhận được tin báo thì đã là ba ngày sau. Đọc đến Vinhem đệ tam vậy mà tức giận đến lâm bệnh Lý Anh Tú cười nói. - Trần khanh, Trẫm thực phục khanh, chiêu này của khanh quả thực quá cao. Bên dưới Trần Thủ Độ được bệ hạ khen cũng tỏ ra vui vẻ nói. - Bệ hạ quá lời, so chơi chính trị, Vinhem đệ tam còn quá non. Lời nói khiêm tốn nhưng cuồng ngạo của Trần Thủ Độ thực sự chứng minh tính cách của hắn. Quả thực trong lịch sử thế giới Lý Anh Tú chưa thấy qua nước nào có chính sách ngoại giao khôn ngoan như Việt quốc, không những là thời phong kiến mà đến thời hiện đại vẫn vậy. Mà trong các triều đại lịch sử của Việt quốc lại không có thời nào có thể ngoại giao khôn khéo như thời Trần. Nhớ năm xưa kháng chiến chống Mông quốc, Hưng Đạo vương cosplay thành nhà sư đến thăm dò giặc, đến Hưng Ninh vương - anh trai Hưng Đạo vương lại xăm xăm đi vào doanh trại Mông quốc thề hứa sẽ hàng nhưng cuối cùng “hứa thật nhiều thất hứa thì cũng thật nhiều” xin khất ngày hàng từ mồng một đến mùng hai, mùng hai đến mùng ba, ấy vậy mà Thoát Hoan vẫn tin tưởng “chờ người nơi ấy mà chờ hoài sao hổng thấy” cho đến khi lính hết lương ăn mới thôi. Lại nói đến vua Lê Thánh Tông đánh sấp mặt Chăm quốc, đến khi quốc vương Chăm quốc chạy đi ôm đùi cầu cứu đại ca Bắc quốc, vua Bắc quốc hỏi tội Tư Thành đại ca tuyệt nhiên nói “Thần chính là sợ bị xâm lược nha”. Hai trường hợp đủ thấy dù nước Việt mạnh hay yếu các vua Việt cũng sẽ luôn chứng minh rằng mình yếu bỏ mẹ, luôn bị kẻ khác ức hiếp đây. Trong khi đó Crow sau khi nhận được chiến thư của Đại Việt chính là tức giận không có chỗ phát tiết. Quả thực hắn có xâm lược Đại Việt nhưng bị đánh đến tơi bời, nạn nhân là hắn có được không? Đúng là hắn xâm lược Đại Việt nhưng còn chưa gặp được một tên dân chúng người Việt chứ đừng nói đến là giết người như ngóe. Lại còn gì? Làm việc ác bất tận, đẩy bà già xuống biển, hiếp dâm một con heo, hắn thề là hắn không có làm. Khẩu vị hắn có nặng như vậy sao? Thế nhưng chiến thư đã phát ra Crow cũng biết quân đội Đại Việt đang lăm lăm đến đây đòi lấy mạng hắn, Crow lập tức mệnh lệnh chư hầu góp quân, chuẩn bị quyết chiến với Đại Việt một trận. Thế nhưng dù sao quần đảo Sắt trải qua hai cuộc chiến tranh với Đại Việt quả thực nhân lực và vật lực đều tiêu hao không còn. Ba ngày gom góp Crow chỉ nhận được sáu ngàn quân, hơn nữa trong đó một nửa lại cũng chỉ là quân già yếu. Đến kỵ sĩ Crow cũng chỉ còn một trăm người. Crow biết vận động cả quần đảo Sắt không chỉ được bấy nhiêu. Phải biết tuy bị thiệt hại nặng nề nhưng quần đảo Sắt vẫn còn đến hơn hai mươi vị quý tộc đây. Gom góp lại ít gì quân số cũng phải hơn một vạn, ấy vậy mà hiện tại chỉ có sáu ngàn người già yếu, nhất định đám phong thần bất trung này lưu giữ lại thực lực cho mình. Tại quần đảo Sắt Crow đã thất thế, hắn không còn mạnh mẽ đến mức một tiếng thở ra cũng làm người run rẩy, các lãnh chúa khác cũng bắt đầu không còn sợ hãi hắn, huống chi còn có một đạo quân của Đại Việt đang chờ lấy đầu hắn đây. Nhân tính là vậy, khi ngươi mạnh bọn hắn liếm chân ngươi đều có thể, khi ngươi bị té hố bọn hắn chỉ hận không kịp dẫm ngươi thêm một cước. Lại nói đến hạm đội của Đại Việt, đông đến gần chiếc, phần lớn đều là tàu vận tải, ngoại trừ các chiến hạm lớp Chu Tước, vận tải hạm lớp Huyền Vũ bởi thiếu tàu nên còn dùng thêm các chiến hạm cũ để tải quân, số lương thảo mang theo cũng ít. May mắn trước đó Lý Anh Tú nghe theo lời khuyên của Đặng Ma La sắp xếp trước lương thảo tại Trấn Nam, quân đội viễn chinh đi mất mười ngày đến Trấn Nam, sắp xếp tổ chức hết hai ngày, sau đó lần nữa dong thuyền đi xuống phía Nam. Phạm Tu không muốn tốn thời gian với hàng loạt pháo đài nơi phía Bắc, ngược lại đi xuống phía Nam là đầu não của Crow, chỉ cần đánh bại nơi đó hệ thống ở đây sẽ bị tê liệt, Đại Việt cũng sẽ không có quá nhiều tổn thất, dù sao thời cơ sẽ tồn tại không quá lâu, bọn hắn phải quyết tâm nắm lấy. Cả Đại Việt đều ngón trông lấy tin tức chiến thắng từ phía Bắc, bọn họ tin tưởng quân viễn chinh sẽ đem vinh quang về cho Đại Việt mà không để ý rằng hiểm họa đang đến gần Đại Việt chính là ở phía Nam. ===========================++ Hôm nay hết chương nha anh em. Lần nữa cảm ơn anh em đã theo dõi ủng hộ và đề cử, buff cho mình, đặc biệt là bác Kipsailam68.

đế chế đại việt