Vào nửa năm trước Trình Mục Vân và Ôn Hàn đã gặp nhau lần đầu tiên, khi đó Ôn Hàn quen biết với anh dưới danh nghĩa anh là một lạt ma quy y của Phật, một người đàn ông có Phật tính nhất mà cô từng gặp. Tuy nhiên trong một chuyến du lịch tới Nepal cùng bạn vào nửa năm sau thì cô vô tình gặp lại anh, vô Khay SIM chất lượng tại Trungtambaohanh.com. Thiết kế theo tiêu chuẩn sản xuất của nhà máy Oppo nên đảm bảo chất lượng và thiết kế. Giống hệt với khay SIM Oppo A53 2020 (Màu xanh, đen) đi theo máy: Đảm bảo khay làm bằng chất liệu bền chắc, không bị gãy. Mặt sản phẩm màu Read Đen trắng from the story Đen trắng - Mặc Bảo Phi Bảo by ThaPhong (Thừa Phong) with 4,796 reads. đại, tinh, sung. Chương 5 Máy giặt loại cũ khi hoạt động p ĐEN TRẮNG (CÁM DỖ CHÍ MẠNG) Tác giả: Mặc Bảo Phi Bảo Thể loại: Hiện đại, hắc bang, HE Tình trạng: Hoàn Review bởi: Amily Pham. 🌺 Chắc hẳn bộ này của Nhị Bảo rất ít người biết đến. Nằm trong hệ liệt "Trọn đời trọn kiếp" gồm: Trọn đời trọn kiếp, Cốt cách 285 Lượt thích, 27 Bình luận. Video TikTok từ 👻Nủ Nủ 👻 BJYXSZD 🦁🐰🐢 (@kiml2026): "@duongtudepnhat video này tao gửi đến mày con hãm cap ko bơ (ai mặc áo đen có hình Màu trắng mà fan bảo là yêu VN lại bảo bị chỉnh sửa 😏😏) để ta xem fan khỉ chúa táp tới âu #👻nủ_nủ👻_BJYXSZD💫 #fyp #xh". Bởi ngoài việc được bảo hộ về mặt nội dung (hình/chữ) như một nhãn hiệu đen-trắng, nhãn hiệu màu sắc còn được bảo hộ cả màu hoặc kết hợp màu, giúp bảo vệ nhãn hiệu chống lại cả các hành vi xâm phạm bằng cách sử dụng kết hợp màu sắc tương tự gây nhầm cYL8p1a. Dịch giả GreenrosetqCông ty phát hành Văn ViệtNhà xuất bản Văn HọcSố trang 528Ngày xuất bản 07-2017Vào nửa năm trước Trình Mục Vân và Ôn Hàn đã gặp nhau lần đầu tiên, khi đó Ôn Hàn quen biết với anh dưới danh nghĩa anh là một lạt ma quy y của Phật, một người đàn ông có Phật tính nhất mà cô từng nhiên trong một chuyến du lịch tới Nepal cùng bạn vào nửa năm sau thì cô vô tình gặp lại anh, vô tình ở chung trong một khách sạn, vô tình vướng vào một vụ án buôn lậu xuyên biên giới. Cô cho rằng anh là một lạt ma hoàn tục, nhưng kỳ thực anh mang trong mình một thân phận bí hiểm, một người đứng giữa ranh giới trắng và đen, thiện và ác, anh làm gì, nghĩ gì dường như không ai có thể đoán như trúng tiếng sét ái tình, cứ như vậy mà chìm vào mối tình đầy nguy hiểm và kích thích. Lựa chọn ở bên anh, đồng nghĩa với việc cô lựa chọn một cuộc sống mà cái chết có thể ập đến bất cứ lúc nào...***MẶC BẢO PHI HÀNH Nếu một người đàn ông khiến bạn trầm luân nhưng cả cuộc đời sẽ không thể gặp lại nữa, mời bạn cùng anh ta thân mật ở nơi cao nhất thế giới trong kỳ hạn mười ngày, bạn có bằng lòng không?Vài trăm tiếng đồng hồ vui vẻ và mãi mãi không có được người ấy suốt cuộc đời, bạn sẽ lựa chọn thế nào?Em bảo tôi phải làm thế nào để rời xa em đây? Làm sao có thể buông tay? Dù đi theo tôi, rất có khả năng em sẽ mất mạng. Bạn nên mặc gì cho mùa hè? Đồ trắng hay đồ đen? Màu sắc nào giúp giảm nhiệt độ nhận vào cơ thể? Đó là một số những câu hỏi điển hình xung quanh mâu thuẫn giữa hai sắc màu trắng – đen. Vậy hãy cùng tìm hiểu câu trả lời qua bài viết dưới đây nhé. Thông thường, chúng ta vẫn thường thấy hai lối giải thích kinh điển cho mâu thuẫn này như sau 1. Màu trắng Theo định luật ánh sáng, bạn trông thấy một vật thể có màu trắng tức là nó đang phản xạ ánh sáng trắng đến mắt bạn. Còn ánh sáng trắng là tập hợp vô số các ánh sáng đơn sắc biến thiên liên tục từ đỏ đến tím, ánh sáng từ mặt trời chính là ánh sáng trắng. Vì vậy, khi bạn mặc một cái áo hoặc quần màu trắng, hầu hết ánh sáng từ mặt trời chiếu vào bạn sẽ bị phản xạ và bạn không bị nóng. Đơn giản phải không? 2. Màu đen Mọi người bảo mặc quần áo màu đen khiến cơ thể hấp thụ nhiệt, gây nóng. Nhưng hãy nhìn những du mục Ả Rập ở sa mạc Bắc Phi mà xem, họ vẫn thường mặc đồ đen đấy thôi. Phải chăng quần áo màu đen giúp họ cảm thấy mát mẻ hơn so với trang phục màu trắng? Mâu thuẫn giữa trắng và đen đã khởi nguồn từ rất lâu trong quá khứ, nhưng vẫn chưa thể được giải quyết. Thậm chí, nó đã trở thành đề tài nghiên cứu của con người, vào năm 1980, có một nghiên cứu được xuất bản với tựa đề "Tại sao các du mục Ả Rập lại mặc áo choàng đen trên sa mạc?". Rõ là vấn đề nằm ở trang phục của họ, không phải nó màu gì, mà nó được làm từ chất liệu gì. Còn với các chất liệu phổ biến như áo phông thì sao? Bạn nên chọn áo phông đen hay trắng cho mùa hè oi bức? Sau đây, bằng một chiếc camera hồng ngoại, chúng ta sẽ dùng thực nghiệm để trả lời cho câu hỏi Áo phông đen có nóng hơn áo phông trắng hay không?; Mọi vật đều phát ra một bức xạ điện từ. Một số vật có nhiệt độ cao vừa đủ như dây tóc bóng đèn có thể phát ra bức xạ điện từ nằm trong vùng quang phổ khả kiến, đó là lí do mà chúng ta thấy được màu sắc của nó. Còn đa số các vật thể nóng sáng khác phát ra những bức xạ nằm ngoài vùng khả kiến, chính là hồng ngoại. Bằng cách sử dụng một camera cảm biến hồng ngoại, chúng ta sẽ có thể quan sát được phổ hồng ngoại và dùng nó để xác định nhiệt độ của vật thể. Dưới đây là ảnh hồng ngoại của hai màu trắng đen trên các áo phông phơi ngoài trời. Lưu ý Các hình ảnh này có được là nhờ cảm biến đặc biệt. Mắt thường không thể nhìn thấy các bức xạ hồng ngoại, các bước sóng của nó nằm ngoài vùng khả kiến. Từ hình ảnh này, chúng ta có thể xem nhiệt độ trên hai chiếc áo. Những chiếc màu đen có nhiệt độ là 131 °F, với màu trắng là 111,8 °F. Rõ ràng là áo đen nóng hơn, kết quả này không có gì đặc biệt. Bạn hoàn toàn có thể thực hiện các thí nghiệm dạng này ngay tại nhà. Hãy lấy một mảnh giấy màu đen và màu trắng cho phơi ngoài trời nắng. Đợi vài phút và nhặt chúng vào, mảnh giấy đen sẽ nóng hơn hẳn. Giờ chúng ta giải quyết câu hỏi kế tiếp Liệu áo phông trắng có thực sự phản xạ bức xạ nhiệt tốt hơn áo phông đen? Theo lí thuyết về ánh sáng thì câu trả lời đã quá rõ ràng, nhưng hãy xem kết quả của thí nghiệm thực tế có giống với lí thuyết sách vở không nhé. Trong thí nghiệm này, người ta sẽ đặt sẵn một chiếc bàn ủi nóng vừa đủ chứ không quá nóng mà bạn thường dùng để làm phẳng quần áo. Đó sẽ là nguồn hồng ngoại, hay nguồn bức xạ nhiệt cho thí nghiệm. Họ tiến hành đặt chiếc bàn ủi vào một góc khuất camera hồng ngoại. Sau đó, tiến hành đặt các vật thể khác nhau trước máy ảnh để kiểm tra sự phản xạ hồng ngoại này. Đầu tiên họ thử với một miếng gạch lát trắng. Điều gì sẽ xảy ra khi bức xạ hồng ngoại chiếu tới nó? Hãy cùng xem kết quả Trên đây là hình ảnh tổng hợp. Chiếc camera được sử dụng có thể chụp cả bức xạ nhìn thấy lẫn bức xạ hồng ngoại, sau đó, qua các khâu xử lí, chúng ta có được hình ảnh rõ nhất như trên. Hãy nhìn vào điểm sáng ở giữa miếng gạch, đó là phản xạ của bức xạ từ bàn ủi, còn nếu bạn muốn xem thử ảnh chụp bàn ủi. Cùng xem hình ảnh dưới đây. À, bạn đang thắc mắc về phản xạ nhiệt dưới sàn nhà phải không. Đó là vì mặt sàn nhà sáng loáng của người thực hiện cũng đã phản xạ bức xạ hồng ngoại nên camera đã chụp được cả nó. Tuyệt vời phải không. Còn kết quả của hai chiếc áo? Nhìn vào hai tấm ảnh hồng ngoại được chụp, ta thấy sự phản xạ giữa hai chiếc áo với bàn ủi là tương tự nhau. Như vậy, mặc dù hai chiếc áo phông khác màu, một trắng một đen, nhưng mức phản xạ hồng ngoại là như nhau. Có phải màu trắng thì phản xạ tốt hơn? Không, hoàn toàn không. Kết quả thực nghiệm đã cho thấy, một chiếc áo sẽ không phản xạ nhiệt tốt hơn chỉ vì nó màu trắng. Mẫu chăn khẩn cấp, làm từ chất liệu mylar. Thay vì áo phông, chúng tôi sẽ giới thiệu cho bạn một chất liệu phản xạ hồng ngoại cực tốt. Những tấm chăn làm từ chất liệu mylar, đây là một loại vật liệu polyester chống nhiệt rất tốt. Ngoài những tấm mylar này ra, chúng ta còn có một thêm một chất rất thân thuộc, nước. Sau đây là kết quả kiểm tra phản xạ hồng ngoại giữa một miếng mylar và một chiếc áo phông dính nước trên bề mặt. Bạn có thể nhìn vào phần bên trái tấm ảnh, hai chiếc áo phông, vùng tối đó chính là nước. Khi thực hiện quá trình chuyển hóa từ chất lỏng sang chất khí, nước sẽ cần năng lượng, và nhiệt độ từ bức xạ hồng ngoại sẽ cung cấp năng lượng này. Vì nước đã hấp thu năng lượng nhiệt để chuyển hóa nên nó giúp hạ nhiệt độ của chiếc áo xuống. Hiện tượng này cũng có thể giải thích cho việc khi trời nóng, cơ thể chúng ta thường tiết đổ mồ hôi để cân bằng nhiệt dộ. Sau khi đã thấy sự phản xạ với nước, hãy cùng nhìn vào tấm mylar bên phải. Hai phần giữa mylar và áo phông dính nước trông khá khác biệt, đó là vì tấm mylar đã phản chiếu cả ánh sáng nhìn thấy lẫn bức xạ hồng ngoại. Điều này khiến việc sử dụng camera hồng ngoại để đo nhiệt độ gặp một chút khó khăn, trong ảnh là bức xạ phản xạ chứ không phải bức xạ do tấm mylar phát xạ ra. Nói về phát xạ, chúng ta phải phân biệt rõ giữa phản xạ và phát xạ. Các vật liệu khác nhau sẽ có độ phát xạ khác nhau. Ví dụ thông thường độ phát xạ của các vật sẽ có giá trị từ 0 đến 1. Với một vật chỉ phát xạ mà không phản xạ, chỉ số của nó là 1. Còn một vật chỉ phản xạ các bức xạ chiếu tới, chỉ số đo được của nó là 0. Theo đó, những chiếc áo phông cả đen và trắng có độ phát xạ ở khoảng gần 1, tức là chúng không phản xạ được quá nhiều bức xạ hồng ngoại. Nhưng với tấm mylar kia, độ phát xạ của nó gần như bằng 0. Qua các kết quả thực nghiệm, chúng ta dần có thể làm rõ mâu thuẫn giữa hai màu trắng đen. Cho thấy cả hai đều phản xạ nhiệt giống nhau, nhưng màu trắng tốt hơn ở điểm, nó không hấp thụ nhiệt nhiều nhiều như màu đen. Nhưng liệu có trường hợp nào màu đen lại thắng thế? Hình ảnh về bộ áo choàng của một du mục Ả Rập trên sa mạc Bắc Phi Chúng ta hãy quay trở lại câu chuyện về những bộ quần áo của các du mục Ả Rập trên sa mạc Bắc Phi. Điều gì đã xảy ra với những bộ quần áo này? Có nhiều yếu tố khác cũng ảnh hưởng đến nhiệt độ ví dụ như sự bốc hơi, hoặc gió chẳng hạn, khoan đã, chính là gió. Có phải bộ quần áo đen của họ đang tạo ra hiệu ứng ống khí đối lưu? Hiệu ứng đối lưu không khí được giải thích thông qua hiện tượng không khí nóng nhẹ hơn không khí lạnh. Khi làm nóng không khí bên trong một cột khí, không khí bị làm nóng sẽ bay lên trên, tạo thành một dòng đối lưu không khí, sự đối lưu liên tục tạo thành hơi gió, làm mát cho cơ thể họ. Thì ra đó là bí mật về những bộ quần áo thùng thình của những du mục này, chúng sẽ tạo một khoảng không gian giữa quần áo và cơ thể, tạo thành một cột khí đối lưu, thật thú vị phải không. Nếu cảm thấy khó hình dung, hãy liên tưởng đến những chiếc lồng đèn kéo quân, sở dĩ khi bạn thắp đèn kéo quân lên, lồng đèn dần dần quay tròn là nhờ hiện tượng đối lưu không khí này. Các mô hình đèn kéo quân, với lồng quay áp dụng ống khí đối lưu Còn bạn, bạn nghĩ như thế nào về mâu thuẫn nhiệt độ giữa các màu sắc? Hay còn những yếu tố khác ảnh hưởng đến việc tăng giảm nhiệt độ và phản xạ các bức xạ nhiệt? Cùng bàn luận bên dưới nhé. Trần Vũ Đức 1. Màu trắng - Biểu tượng ma mị và ám ảnh của cái chếtTrong khi ở phương Tây, màu trắng tượng trưng cho sự thuần khiết, trong sạch, không vấy bẩn, được sử dụng làm váy cưới của cô dâu thì ở vài nước Châu Á lại ngược lại. Tại Việt Nam, Ấn Độ, Trung Quốc, thậm chí Nhật Bản, trong nhiều đám tang truyền thống người ta mặc màu trắng và đeo khăn tang đồng màu. Ở Việt Nam, nhiều người sau khi khuất còn phải đặt vải liệm trắng lên xa xưa người ta đã quan niệm rằng màu trắng là màu của cái chết, cõi bên kia, và có lẽ vì lý do này, hầu hết hình tượng ma quỷ của châu Á đều đi cùng màu trắng. Không đen tối, u uất như sắc đen của phương Tây, màu trắng trong truyền thống người Châu Á mang tới điều gì đó ma mị hơn, bí ẩn hơn, dẫu vẫn rùng rợn vô cùng2. Hồn ma mặc váy trắng thường là trinh nữ chết yểu?Màu trắng được biết tới, dù là ở phương Đông hay phương Tây, là màu của sự trong sạch, thuần khiết – đặc biệt thường được gán với các trinh nữ. Nếu chúng ta để ý, các hồn ma xuất hiện cùng quần áo, váy trắng thường là phụ nữ. Liệu đây có phải linh hồn của những... trinh nữ chết yểu?Có vô số câu chuyện về các hồn ma váy trắng, nhiều hơn bất cứ loại ma quỷ nào khác, và kỳ lạ là trong mọi nền văn hóa, đất nước đều có. Có những câu chuyện được truyền lại từ xa xưa, có chuyện lại ở ngay thời hiện đại. Một số truyện đặc biệt nhấn mạnh hồn ma là một cô gái bị hại hoặc một trinh nữ. Đây có thể coi là một hiện tượng siêu nhiên mang tính quốc tếChẳng hạn, chúng ta có White Lady – một hồn ma mặc váy trắng thời cổ xưa được nhìn thấy ở các vùng nông thôn, thường gắn với những bi kịch đáng thương. Truyền thuyết này nổi tiếng ở Canada, Đức, Phillippin., Thái, Anh, Estonia và Mỹ. Thậm chí ở Việt Nam cũng có vài phiên bản về loại ma nữ Những bằng chứng có thật đều cho thấy ma thường mặc đồ trắngCó lẽ hồn ma, vong linh được gán với màu trắng bởi những bức ảnh – bằng chứng có thật này. Ma hiện hình thường dưới dạng bóng. Theo nhiều nhà nghiên cứu siêu nhiên, tâm linh, họ cho rằng bởi ma là linh hồn, tồn tại dưới dạng vật chất không thuộc thế giới này, nên khi hiện hình nó luôn thoắt ẩn thoắt hiện, trong suốt, vô định và giống cái bóng số nhà tâm linh hay những người từng nhìn thấy ma, thậm chí chụp ảnh lại được ma quỷ, hầu hết đều miêu tả rằng chúng có màu trắng hoặc mặc đồ Màu trắng sẽ tăng thêm nỗi sợ hãi của con người khi thấy ma?Sau tất cả, đây cũng là điều dễ hiểu nhất. Con người thích những thứ đáng sợ, kỳ bí, không lý giải được, và thậm chí thích... bị dọa. Bên cạnh đó, đâu có gì đáng sợ hơn một hồn ma nữ trong chiếc váy trắng? Thậm chí những nhà làm phim cũng lấy hình tượng này làm "cần câu người xem."Cũng có thể bởi ngoại hình đáng sợ với đôi mắt tối hoác, miệng há rộng gào thét, mái tóc đen dài che kín mặt và chiếc váy trắng, những hồn ma trong phim này đã trở nên nổi tiếng tới nỗi biến thành một khuôn mẫu để các câu chuyện, hình ảnh và phim ăn theo. The Conjuring, Ju on, The Ring và vô số bom tấn kinh dị khác đều đã làm điều nàyHoặc, đây cũng có thể là cách các hồn ma trêu ghẹo con người, vì chúng biết chúng ta sợ điều gì nhất. Nói rằng màu trắng là màu ma mị và rùng rợn nhất có lẽ cũng không sai. Chương 006 Cô cùng Agassi đi trên con đường lầy lội,hết tránh vũng nước này lại tới vũng nước khác. Đi qua ngã tư đường là đã đến quán vẽ Henna Tatto. Trình Mục Vân dẫn họ vào quán, chủ quán đang xem tin tức bằng chiếc tivi nhỏ kiểu cũ, thấy họ tới, đứng dậy dùng ngôn ngữ xa lạ trao đổi với Trình Mục Vân mấy câu, rồi quay đầu dặn dò mấy câu với người đứng sau tấm rèm. Có một co gái trẻ tuổi đi ra, chắp tay hành lễ với hai người, dùng ngôn ngữ bản địa, sau đó đỏ mặt nhìn Trình Mục Vân, chờ anh phiên dịch. Trình Mục Vân hếch cằm, "Cô ấy mời hai người đi lên tầng trên." Nói xong, kéo qua một cái ghế dựa, ngồi tựa lưng xuống, bày ra bộ dạng sẽ kiên nhẫn chờ đợi. Hai người đi lên trên tầng, nhìn thấy có bốn người đang dùng những tấm rèm lớn dày phân cách nơi đây thành những phòng nhỏ. Bên trái bên phải đều đã có người, khi các cô đi lên tầng trên, bên cạnh vừa vặn có một người phụ nữ bịt kín bằng chiếc khẩu trang màu đen, bưng thuốc màu đi ra. Ôn Hàn cùng Agassi cũng chọn mỗi người một phòng. Cô xốc tấm rèm lên đi vào, quay người đem tấm rèm hạ xuống hết để không có khe hở nào nữa, mới quay người nhìn lại, chỉ thấy trong phòng có một chiếc giường nhỏ, trên giường được lót bằng tấm thảm có hoa văn Ấn Độ. Phòng này cùng với phòng cách vách tuy rằng cách nhau một lớp vải dày nhưng vẫn có thể nghe được rất rõ những người bên phòng đang cười chào hỏi nhau, vẫn là ngôn ngữ nghe không hiểu đó. Cô đang còn do dự xem có nên đi kiểm tra xem chiếc giường có sạch hay không thì phía sau có người vén tấm rèm lên, "Cởi áo ra, nằm xuống chiếc giường đó đi." Cô kinh ngạc quay dầu, thấy được một đôi mắt quen thuộc, tuy rằng mang một chiếc khẩu trang màu đen che đi hơn nửa khuôn mặt nhưng cô vẫn nhận ra, là anh ấy. Cô há miệng thở dốc, trong lòng bắt đầu hoảng loạn. Trình Mục Vân nheo mắt lại, dùng ngón trỏ làm dấu trước miệng. Rất rõ ràng là cảnh cáo cô, không cần lớn tiếng, cách vách có người mà phòng nhỏ đối diện cách đây không xa là phòng Agassi. "Anh... tới đây làm cái gì?" Giọng nói của cô rất nhẹ, giống như là kẻ trộm vậy. Anh đem thuốc màu cùng chiếc khăn mặt đặt trên chiếc bàn thấp, đi đến gần cô. Cô lui về phía sau, cho đến khi đụng phải chiếc giường nhỏ. Vạt áo bị anh kéo lên, cô luống cuống đè lại, trừng mắt nhìn anh. Anh cúi đầu, thì thầm, "Em xem, nơi này có giường, những người khách kia cũng đều phải làm như vậy." Ôn Hàn do dự, đúng là nói như vậy nhưng mà cô... Trình Mục Vân không cho Ôn Hàn cơ hội do dự, đã thuận thục cởi chiếc áo T-shirt dài tay trên người cô xuống, để cô nằm lên giường, đè lên bụng cùng thắt lưng của cô, rồi xoay người cô lại. Một chân Trình Mục Vân đứng bên cạnh giường, một chân quỳ trên giường, cúi thấp người bóp túyp thuốc. Thuốc màu phun xuống đầu ngón tay của Ôn Hàn. Thuốc màu mát lạnh, trong khi làn da cô nóng bỏng. Mới đầu, cô có chút không thoải mái, dù sao trên người chỉ mặc có nội y, lại nằm với tư thế này ở trên giường, ở trước mặt anh ta khiến cho cô có loại cảm giác bất an. Nhưng qua một lúc lâu sau, cô bắt đầu thưởng thức tác phẩm của anh. Ánh mắt của Trình Mục Vân chỉ dừng trên cánh tay của cô cùng với hộp thuốc màu, hình vẽ bắt đầu từ ngón tay, rồi đến mu bàn tay, mới đầu chỉ là những dây leo quấn lấy nhau, dần dần đến cuối sợi dây leo lại xuất hiện một bông hoa sen. Hoa sen mọc trên dây leo? Một sự kết hợp kỳ quái. "Ôn Hàn?" Agassi ở một gian phòng khác, cách hai lớp rèm, đang nói chuyện với cô. Ôn Hàn 'ừ' một tiếng, chột dạ liếc mắt nhìn Trình Mục Vân. "Người đàn ông đó, hôm trước tớ nhìn thấy anh ta tới phòng có một người phụ nữ, lại còn biết nói tiếng Nga nữa, nhưng đó là một người phụ nữ rất lả lơi." Agassi dùng tiếng Nga nói xong, cũng chỉ nghĩ rằng nơi này chỉ có cô ấy cùng Ôn Hàn là nghe hiểu được, "Vừa rồi khi anh ta đưa chăn ga đã hong khô cho tớ, tớ ám chỉ với anh ta rằng đêm nay có thể ở lại phòng tớ, nhưng anh ta còn giả vờ như không hiểu." Trình Mục Vân vẫn đeo khẩu trang hôn lên bờ vai trái của Ôn Hàn, hơi thô ráp nhưng vẫn có hơi ấm. Ôn Hàn không dám nhúc nhích. Tiếng cười của Agassi truyền tới, "Cậu sao không nói gì vậy? Ôi trời, tớ không thể cười được nữa, làm hỏng mất hình ảnh trên tay tớ rồi, sư phụ đẹp trai đang vẽ cho tớ đã bắt đầu dùng ánh mắt đẹp đẽ kia cảnh cáo tớ rồi đây." Cô đành ừ một tiếng. Bốn phía lại khôi phục sự im lặng. Ngoài cửa sổ, ngọn đèn đường gần ngay khách sạn vẫn tỏa ra những ánh sáng mờ nhạt. Có một quán bar vừa mới khai trương, hình ảnh bên trong phản chiếu lên cây cối phía bên ngoài, lấp lóe những ánh sáng bảy màu từ những ngọn đèn thủy tinh nhiều màu sắc treo trên trần quán bar. Trong không gian im lặng, cô càng ngày càng luống cuống, chống cánh tay lên muốn hoạt động cánh tay một chút. Khi ở Ấn Độ, cô đã từng thấy có người khi được vẽ xong hai tay phải ngồi im ở nơi đó cả mấy tiếng đồng hồ, cho đến khi thuốc màu khô hẳn. Một tiếng hay hai tiếng... "Tại sao... anh hoàn tục?" Ôn Hàn nhẹ giọng hỏi bằng một câu tiếng Trung với mục đích nhằm chấm dứt không khí im lặng quỷ dị này. Giọng nói của cô rất nhẹ, giống như hương hoa có thể tan vào trong gió. Trình Mục Vân vẫn chăm chú vẽ. Anh nói nhỏ, "Trái tim tôi đã quy y thì cho dù ở bất cứ nơi nào hay làm bất cứ chuyện gì cũng không có gì khác biệt. Cho dù tôi cùng em làm tình cũng vậy thôi." Trong khi nói chuyện, bàn tay anh vẫn vẽ không ngừng Mục Vân đã bắt đầu vẽ lên cánh tay của cô, trên sợi dây leo không phải là bông hoa sen nhỏ mà là một đóa hoa lớn, các cánh hoa chồng xen kẽ lên nhau. "Nếu đã giữ giới thì "dục" cũng là cảnh giới lớn nhất." Ôn Hàn nhẹ giọng nói. "Sao? Em cho rằng như vậy sao?" "Cho dù người không tin đạo Phật cũng biết rõ ràng..." "Cho dù phá giới thì sao chứ?" Trình Mục Vân cúi đầu thì thầm. Trình Mục Vân bỏ ống thuốc màu xuống giường, ngón tay anh thuận theo sống lưng Ôn Hàn, lướt dần xuống dưới, đường nét sống lưng cô rất rõ ràng trơn truột, cột xương sống hõm xuống. Thuốc màu bắt đầu 'rơi xuống' đùi của cô Ôn Hàn nhắm mắt lại, nhịp tim đập càng lúc càng nhanh theo từng động tác của anh, khiến cả người cô nhanh nóng lên. "Không nên cử động." Anh nhẹ giọng nói, "Em hãy giữ nguyên tư thế như thế này, không cần làm hỏng bông sen kia." Ôn Hàn cắt chặt môi, bởi vì vừa giằng co nên cả người có chút run lên. Cánh tay nơi bị anh đè chặt đã bắt đầu rịn mồ hôi, anh nghiêng đầu nhìn cô, nhẹ giọng hỏi cô, "Cánh tay em tê lắm rồi sao?" Ôn Hàn cắn chặt răng không trả lời. "Giữa cấm dục và buông thả bản thân có một khoảng thời gian rất tuyệt diệu." Anh thì thầm bên tai cô "Em không cảm thấy sao?" Ôn Hàn cảm giác được hơi thở của anh ở phía sau tai, mà cả người cô dưới sự cấy hai của bàn tay anh giống như một ngọn lửa tích tụ nơi cổ họng. Trình Mục Vân nhẹ giọng gọi tên cô, chỉ dùng tiếng trung để đảm bảo chỉ có cô và anh mới nghe được. Khi mà anh gọi tên của cô, cô thậm chí đã ảo giác rằng, anh đã yêu cô. Đây là loại tình yêu 'nhất kiến chung tình' sao... Đêm nay phải đợi liên tục đến hai ba giờ sáng, Agassi ở phòng đối diện cũng đã rất mệt mỏi, cách hai tấm rèm vẫn cố nói, "Vừa rồi ông chủ đi lên có nói, anh chàng Trung Quốc đi cùng chúng ta ở lại dưới tầng lúc nãy có nói rằng, để cho hai người bọn mình chờ cho đến khi màu khô, có thể ngủ lại đây, chờ sáng mai rồi trở về...." Khi Ôn Hàn đã sức cùng lực kiệt thì Trình Mục Vân nói với cô, cô đã có thể tự do hoạt động. Ôn Hàn làm gì còn sức lực hoạt động, cô nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Sáng sớm hôm sau, hai người tỉnh dậy đi xuống tầng. Trình Mục Vân ngồi dựa người trên một cái ghế salon đơn cũ nát, hai chân gác lên quầy bar thấp trước mặt, giống như cả đêm cũng chưa rời khỏi chỗ đó, từ từ đứng lên, hoạt động cánh tay một chút, "Hi vọng hai người đẹp đã trải qua một buổi tối thật sự vui vẻ." Trình Mục Vân cầm lấy áo khoác của mình, đẩy cửa đi ra ngoài trước. Trở về khách sạn, bà chủ đứng ở cửa phòng mình nơi tầng một, cười nhìn bọn họ, "Ông chủ Vân về thật đúng lúc, có một cuộc điện thoại đường dài cho anh, tôi đã lấy số, anh hãy nhanh chóng gọi lại cho bọn họ." Trình Mục Vân nhanh chóng chào tạm biết các cô, đi theo bà chủ khách sạn vào phòng. Trình Mục Vân ngồi xuống ghế sofa, bà chủ nhanh chóng đưa đến một ly trà sữa nóng đặc trưng của Nepal. Trình Mục Vân cảm thấy hơi mệt mỏi, anh cởi hai cúc áo sơ mi ở cổ áo, dùng hay ngón tay ly trà uống một ngụm. Bà chủ nhìn anh, "Đêm qua như thế nào?" Trình Mục Vân gác tay lên thành ghế, không trả lời. "Anh không sợ cô gái đó có thân phận đặc biệt sao? Có lần anh nói, nửa năm trước anh đã từng gặp cô ấy." "Tôi đã sờ từng tấc da trên người cô ấy, hiểu rõ thân thể cô ấy hơn chính bản thân cô ấy. Cơ thể của cô ấy rất đơn thuần." Không có dấu vết của sự huấn luyện đặc biệt. Nhưng dáng người của cô rất đẹp, hẳn là người thích vận động? Nghĩ đến đây , anh lại muốn... Huống hồ tối hôm qua cũng đã cho người quan sát thân thể của người đẹp nước Nga kia, thật sự là bình thường. "Thật sự là kỳ lạ, người đàn ông kia lại đưa mấy người dân bình thường đi du lịch." "Đây là thủ thuật che mắt rất hay." Trình Mục Vân nói như thể đang đánh giá. Bà chủ nghĩ một chút, đi đến bên cửa sổ, ngắm nhìn những du khách khắp các nơi đang đi lại tập nập trên đường phố, "Vừa rồi trước khi ra ngoài, Vương Văn Hạo còn hỏi tôi về môn thể thao chèo xuồng trên sông Trisuli đấy." "Ngày hôm qua lúc gặp tôi trò chuyện, anh ta cũng nói, tiếp theo sẽ là hoạt động chèo xuồng trên sông." Trình Mục Vân tiếp tục uống trà sữa để nhuận cổ họng. Việc cấm dục cả buổi tối hôm qua khiến các sợi dây thần kinh trên người anh căng cứng. Cuối cùng anh cũng thừa nhận, làm tình là việc khiến con người dễ hưng phấn nhưng cũng mệt mỏi nhất. "Tôi không muốn dùng toàn bộ thời gian của một ngày để ngồi trên chiếc thuyền cao sư đó, nghe tiếng gào thét mất khống chế của những du khách đó." Hơn nữa, với tư cách là "bảo tiêu bản địa", anh và Mạnh Lương Xuyên còn phải mang theo hàng hóa cùng bọn họ đi chơi trên sông. Thật sự là một cuộc hành trình hành hạ con người. "Hoạt động thể thao này ít nhất cũng kéo dài hai ngày một đêm. Anh nói xem, anh ta có lựa chọn giao hàng vào đêm đã ngoại không?" "Có khả năng đó." Trình Mục Vân cảm thấy không thoải mái chút nào, mày chau lại.... Trong đầu anh bắt đầu vang lên tiếng la hét của đám phụ nữ, thậm chí cả đàn ông. Bây giờ Trình Mục Vân đang ngồi đối diện với tấm thảm lông mang phong cách Tây Tạng treo ở trên tường. Nhìn hình ảnh ngôi chùa và một hàng "Chuyển kinh luân" trên tấm thảm lại khiến anh nhớ tới bông sen trên người cô.

đen trắng mặc bảo phi bảo